"Ha ha ha. Đây chẳng  là do bà nội cháu  bụng  báo đáp , năm đó cả thôn đều tránh né Chu sư phụ  điều về thôn , chỉ  bà nội cháu  bụng, giúp  gì thì giúp."
"Chu sư phụ để báo đáp bà   dạy bà  một  công thức bí truyền  bánh bao, bánh ngọt, đồ ăn vặt tương đối dễ học, chỉ  điều  mấy món đó tốn nguyên liệu quá, bà nội cháu  nỡ lãng phí như , nên bà  cũng  từng  bao giờ. Chỉ là bây giờ định mở quán , mới nhớ  để  thôi."
TBC
Hạ Đại Dân  híp cả mắt, vui vẻ giải thích tại  bánh bao Vương Quế Hoa   ngon thế.
Nghe Hạ Đại Dân  , lúc  Hạ Ngọc mới nhớ đến ông chú mập mạp trông  hiền lành từng  điều về thôn Nam Hà của họ.
Cô  từng   ông chú mập đó là đầu bếp, nhưng  ngờ  là đầu bếp  tay nghề giỏi như .
"Mẹ,  giỏi quá!"
Tiểu Hải Tảo ăn hết veo cả cái bánh bao thịt tươi,  dành cho  ruột  những lời khen  cánh, còn giơ cả hai ngón tay cái lên.
Thấy con gái và cháu gái nhà  đều ủng hộ như , Vương Quế Hoa cũng bớt lo lắng về chuyện mở quán của .
Thậm chí bà còn  chút mong đợi  ngày mai quán ăn nhỏ nhà họ khai trương.
Thế là hôm đó,  sự giúp đỡ của Tiểu Hải Tảo và Hạ Ngọc, Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân  quyết định xong thực đơn và giá cả, chuẩn  đầy đủ cho việc khai trương  ngày mai.
Ngày mai cũng là ngày Hạ Ngọc và Tiểu Hải Tảo khai giảng.
Ngày hôm , trời còn  sáng hẳn, Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân  dậy từ sớm để  bánh bao ăn sáng.
Vì là ngày đầu khai trương,  chắc  bao nhiêu  mua nên Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân   lượng bánh bao cũng  quá nhiều, chỉ nấu thêm một nồi chè đậu xanh.
Đến khi họ gói xong hết bánh bao buổi sáng, mẻ bánh đầu tiên   cho lên xửng hấp thì Tiểu Hải Tảo và Hạ Ngọc cũng dậy rửa mặt chuẩn   học.
Tiểu Hải Tảo  rửa mặt xong xuống lầu  thấy Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân, cô phát hiện vẻ mặt cha   dường như  chút sốt ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-216.html.]
"Chúng  mở cửa bán hàng cũng gần một tiếng ,  vẫn   ai đến mua bánh bao nhỉ?"
"Chẳng lẽ giá bánh bao nhà  đặt cao quá ?"
"Nhà  cũng chỉ đắt hơn bánh bao chỗ khác một xu thôi mà, nhưng bánh bao nhà  nhân nhiều, vị  ngon hơn."
Ngay lúc Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân đang thầm lo lắng vì mở hàng gần một tiếng mà   khách thì  thấy tiếng Tiểu Hải Tảo  tươi  về phía họ.
"Mẹ! Bánh bao  và cha  ngon thế , chắc chắn sẽ bán hết sạch thôi!"
Nói , Tiểu Hải Tảo lấy từ trong xửng hấp  một chiếc bánh bao thịt tươi nóng hổi  mới  lò.
Tiểu Hải Tảo thổi nguội bánh bao,   ngay cửa  , vẻ mặt đầy hưởng thụ mà ăn từng miếng lớn.
Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân thấy bộ dạng  của cô con gái nhà  đều  nhịn  .
"Con ngoan,  nhà  ăn ,  múc cho con bát chè đậu xanh nữa."
" đấy đúng đấy,  đừng  ăn ở cửa."
 đối với lời "đuổi khéo" của Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân, Tiểu Hải Tảo  chẳng hề để tâm, cô  quyết tâm  ăn bánh bao ở cửa,  còn  ăn với dáng vẻ thật ngon lành.
Dù  Cô Cô cũng  ,  bán  hàng thì "quảng cáo"  quan trọng! Nên cô   ở cửa quán nhà  ăn bánh bao thịt tươi, ăn thật ngon lành để thu hút khách qua đường.
Đương nhiên bánh bao thịt tươi cha  cô  thật sự  ngon!
Vốn dĩ     chút tò mò về quán ăn sáng mới mở cạnh trường trung học  1 huyện, nhưng vì giá bánh bao đắt hơn chỗ khác một xu nên dù tò mò cũng chẳng ai ghé  ăn thử.
Hơn nữa thấy cửa quán   ai ghé , họ  càng  ai  , cứ thế tạo thành một vòng luẩn quẩn khiến quán ăn sáng nhà họ Hạ mãi vẫn   khách, nhưng từ khoảnh khắc Tiểu Hải Tảo xuất hiện ở cửa quán thì  chuyện  khác.