"Haiz, Chính Minh, con hồ đồ quá. Chuyện    thể bỏ qua dễ dàng như . Nếu năm đó Chu Ngọc Dung cố tình ôm nhầm con thì nó  phạm pháp! Nó   với nhà họ Hạ, nó càng  tổn thương Nhiễm Nhiễm! Nó  phạm sai lầm,  bù đắp..."
"Cha, tại  cha cứ nghĩ Ngọc Dung  xa như , con  năm đó chuyện con và cô  kết hôn, cha   đồng ý, cha   ưng Ngọc Dung."
" xin cha đừng  thành kiến với cô  như . Như cha ,  chuyện   bằng chứng, khi   bằng chứng, cha  nên võ đoán cho rằng Ngọc Dung  tội."
Thấy con trai tin tưởng vợ  như , ông cụ   gì nữa, chỉ mệt mỏi phẩy tay đuổi Lâm Chính Minh  ngoài, nhưng khi Lâm Chính Minh sắp  khỏi thư phòng, ông cụ   thêm một câu.
"Chuyện học hành của Thư Mỹ, con đừng nghĩ đến chuyện dùng uy tín của cha để xin cho nó  trường . Con bé học  trường nào thì học. Con cháu nhà họ Lâm chúng  tuyệt đối   cửa !"
Nhìn bóng lưng Lâm Chính Minh rời , ông cụ  thở dài,  khỏi nghĩ đến cô cháu gái  gặp mặt  lâu   đưa về quê.
Ông cụ nhớ khi cô về nhà ở thành phố S  hề vui vẻ, phấn khích chơi đùa như những đứa trẻ khác, mà chỉ lặng lẽ ngoan ngoãn  ở một góc, hiểu chuyện đến mức khiến   đau lòng.
Nhất là so với hai   cao lớn, khỏe mạnh, cô trông nhỏ nhắn, yếu ớt, khiến ông cụ đặc biệt quan tâm đến cô cháu gái , nhưng  kịp  chút tiếp xúc nào, ông cụ    cô   cháu gái ruột của , và  kịp  hồn thì cô   đưa  .
Bây giờ mỗi khi nghĩ đến cô bé nhỏ nhắn, ngoan ngoãn, hiểu chuyện đó, ông cụ  thấy chuyện ôm nhầm con thật kỳ lạ, trong lòng luôn cảm thấy bất an.
"Ông nội..." Đang lúc ông cụ trầm ngâm suy nghĩ thì thấy cháu trai Lâm Hoài Cẩn bước .
TBC
"Hoài Cẩn,  cháu  đến đây? Có   cháu..."
Ông cụ  thấy Lâm Hoài Cẩn vì thủ tục xuất ngoại  xong nên vẫn ở nhà, bèn đoán  lý do  đến tìm .
Chắc chắn là Chu Ngọc Dung bảo  đến xin cho Lâm Thư Mỹ  trường trung học  1.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-225.html.]
"Vâng, ông nội. Mẹ cháu bảo cháu đến tìm ông, nhưng cháu  định đến để xin ông. Cháu    cuộc trò chuyện của ông và cha ở ngoài cửa nên cháu nghĩ  chuyện  cháu nên  với ông..."
Nói  Lâm Hoài Cẩn hít sâu một ,   bí mật giấu kín trong lòng bấy lâu nay.
"Ông nội, cháu nghĩ suy đoán của ông đúng. Năm đó đúng là  cháu  tráo đổi hai đứa bé. Thật , động cơ của  cháu  rõ ràng, bà   cả nhà sắp  điều  nên   Thư Mỹ  chịu khổ cùng, vì  bà   tráo đổi hai đứa bé."
Dù những lời  giống hệt suy đoán của , nhưng khi  chính miệng cháu trai  , ông cụ vẫn  chút kinh ngạc.
"Hoài Cẩn, tại  cháu   ?"
"Cháu... Lúc Thư Mỹ mới  đón về, cháu vô tình    cháu và  họ đón Thư Mỹ về  chuyện ."
"Chỉ là trong lúc  chuyện,  cháu  thừa nhận  cố tình ôm nhầm.   họ  như , trong lòng cháu vẫn nghi ngờ."
"Nhất là hôm nay, cháu   cuộc trò chuyện của ông và cha ở ngoài thư phòng, cháu càng chắc chắn, năm đó chính là  cháu  cố tình ôm nhầm hai đứa bé."
Nói  Lâm Hoài Cẩn kể  16 năm gia đình  điều ,    đối xử với cô em gái cùng chịu khổ như thế nào.
"Trước  cháu cứ nghĩ  trọng nam khinh nữ, hơn nữa Nhiễm Nhiễm  ít ,  hoạt bát, đáng yêu như Hoài Du nên   thích em , nhưng khi thấy  đối xử với Thư Mỹ còn  hơn cả Hoài Du, cháu mới     trọng nam khinh nữ, mà chỉ là  thích Nhiễm Nhiễm."
"Và  lẽ ngay từ đầu,    Nhiễm Nhiễm   con gái ruột của  nên mới đối xử với em  như ..."
Còn  và em trai thật ngu ngốc  hề nhận    đang cố tình bạo lực lạnh với một đứa trẻ.