Quan trọng nhất là Cát Tuệ   với cô, dù lúc chụp ảnh cô   chút lơ đãng, Cát Tuệ vẫn khen cô khiến cô thấy  chút ngại.
Cát Tuệ định "chặt chém" Hạ Kiến Hoa một bữa,  Tiểu Hải Tảo   thì xiêu lòng.
Nhất là khi  cô gọi  là "chị Tuệ" bằng giọng  ngọt ngào, Cát Tuệ thấy chuyến   thật xứng đáng!
"Nhiễm Nhiễm, em  gọi chị là chị ,   để em mời , tối nay chị mời! Chị còn nhiều tiền hơn em!"
Thấy bà chủ tiệm quần áo Cát Tuệ sành sỏi ở thành phố S  em gái  "mê hoặc" mà   tiêu tiền cho em gái, Hạ Kiến Hoa  nhịn  bật .
Nụ  của Hạ Kiến Hoa khiến Cát Tuệ bừng tỉnh, nhưng lời    , cô  cũng   mất mặt  Tiểu Hải Tảo.
May mà Hạ Kiến Hoa cũng còn chút lương tâm,  bữa  nhất định ông  mời.
Hành động  cũng khiến Cát Tuệ  thiện cảm hơn với ông , thấy ông  cũng  đến nỗi "gian xảo" như cô  nghĩ.
Hai bên hẹn  tối đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, Hạ Kiến Hoa dẫn Tiểu Hải Tảo và Vương Quế Hoa rời khỏi khách sạn.
Dù ... Ông  cũng nhập về kha khá quần áo đông từ thành phố S!
Ông  định tranh thủ bán hết  quần áo đông   Tết.
"Mẹ, hôm nay  và cha cứ mở tiệm bánh bao,  cần bán bánh bao, cứ để ảnh của em gái ở cửa  bày bán quần áo luôn."
"Hễ  ai đến thì  cứ giới thiệu địa chỉ tiệm cắt tóc nhà ,  với họ tiệm cắt tóc, uốn tóc sẽ mở  tết. Bây giờ ở tiệm cắt tóc cũng bán tạm mấy bộ quần áo mà em gái đang mặc..."
Hạ Kiến Hoa nhanh chóng huy động cả nhà  phân công công việc   đấy.
Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân bày bán quần áo ở cửa tiệm bánh bao, Hạ Hải Yến và Tiểu Hải Tảo đến cửa các nhà máy, xí nghiệp để quảng cáo quần áo của tiệm.
Còn Hạ Băng và Hạ Thanh thì bán quần áo ở cửa tiệm cắt tóc.
Sau khi sắp xếp xong, cả nhà họ Hạ đều bận rộn.
Vì huyện Bái vốn là một huyện nhỏ,     mua quần áo giống Tiểu Hải Tảo từ lâu,  thêm sắp tết, ai cũng  mua quần áo mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-276.html.]
Vậy nên  màn "khuấy đảo" của nhà họ Hạ, nhu cầu mua sắm của phụ nữ huyện Bái tăng vọt.
Ai cũng đổ xô đến hai điểm bán hàng của nhà họ Hạ, họ cứ như phát cuồng lên, các cô trẻ, các bà các chị đều cầm tiền đến mua quần áo.
Chỉ sợ đến muộn là hết hàng.
Đến tối, Hạ Kiến Hoa kinh ngạc phát hiện  hàng mấy nghìn đồng mà ông  nhập từ thành phố S về  gần hết!
Tức là hôm nay họ  bán  mấy nghìn đồng tiền quần áo! Trừ chi phí , lợi nhuận ròng cũng lên đến bốn chữ !
Biết  con  , cả nhà họ Hạ đều kinh ngạc!
Không ai ngờ sức mua của phụ nữ ở cái huyện nhỏ   cao đến !
"Trời đất ơi,  kiếm tiền dễ dàng thế nhỉ..."
Vương Quế Hoa ngẩn  lẩm bẩm, nghĩ đến việc bà bán một cái bánh bao chỉ hai hào, một ngày bán chạy lắm cũng chỉ  mấy chục đồng.
Vậy mà hôm nay cả nhà bà bán quần áo chỉ nửa ngày   mấy nghìn! Tuy   lợi nhuận ròng nhưng cũng thật đáng kinh ngạc!
"Ừ, bán bánh bao một ngày chỉ  mấy chục đồng."
"Cha , đây chỉ là nhất thời thôi, một bộ quần áo  thể mặc lâu,  thể ngày nào cũng mua.  bánh bao của cha  thì  thể mua hàng ngày."
Hạ Kiến Hoa  , tuy   nhưng ông  cũng  thấy cơ hội kinh doanh  lớn.
Vì hôm nay kiếm  nhiều tiền nên khi mời cơm tối Hạ Kiến Hoa cũng  tiếc tay, ông  gọi hết các món trong thực đơn của tiệm cơm quốc doanh, những món thịt mà Tiểu Hải Tảo thích thì gọi hẳn hai phần.
TBC
Bữa tối đó, cả nhóm ăn hết ba, bốn chục đồng, đối với mức tiêu dùng ở huyện Bái thì đây quả là một khoản tiền khổng lồ!
Hành động hào phóng của Hạ Kiến Hoa khiến Cát Tuệ  ông  bằng con mắt khác, cũng  cái  mới về ông .
Khi  về, Cát Tuệ  để   điện thoại riêng cho Hạ Kiến Hoa.