Hạ Hải Yến tò mò  chằm chằm Tiểu Hải Tảo, càng tiếp xúc gần, cô  càng cảm thấy cô gái xinh  như tiên nữ  mắt   liên quan gì đến nhân vật bia đỡ đạn u uất c.h.ế.t sớm trong tiểu thuyết.
Không xét đến ngoại hình, chỉ riêng việc cô út đột nhiên xuất hiện cứu    liên quan gì đến u uất .
Cho nên lúc  Hạ Hải Yến cực kỳ tò mò về Tiểu Hải Tảo.
"Cháu còn  nữa, nếu   cháu một  chạy  trong núi,  lo lắng cho cháu nên mới  tìm,   cô  lạc mất . Hơn nữa trong núi lớn  chỉ  một  cháu, cô còn  thể nhận lầm  ?"
Để tránh  phận tiểu hoa tiên của   phát hiện, Tiểu Hải Tảo giả vờ tức giận trách mắng Hạ Hải Yến .
Nghe Tiểu Hải Tảo  , Hạ Hải Yến  chút chột .
"Ha ha, bà cũng đến  ?"
Hạ Hải Yến nghĩ đến bà nội cực phẩm của nguyên  trong tiểu thuyết, cô  cảm thấy tương lai của  mờ mịt.
" , hơn nữa  chỉ   cô đến,  trong thôn đều đến cả."
Đây là tin tức mà Tiểu Hải Tảo mới nhận  từ những  bạn thực vật, lúc     ít  dân trong thôn tìm kiếm họ trong khu rừng .
Mà cô cũng dẫn theo Hạ Hải Yến  cà nhắc về phía Vương Quế Hoa.
"Cũng, cũng  cần thiết   lớn chuyện như  chứ..."
TBC
Hạ Hải Yến chỉ cần nghĩ đến việc cả thôn đều  cô gặp nạn trong núi thì  cảm thấy cực kỳ mất mặt.
"Chuyện  mà còn  cần thiết ? Nếu   cô trùng hợp tìm  cháu, cháu suýt chút nữa   rắn độc c.ắ.n ."
Tiểu Hải Tảo nhẹ nhàng lắc đầu, chỉ cảm thấy cô cháu gái tên Hạ Hải Yến    vẻ  trưởng thành nhưng cũng  khác gì cô bé Hạ Khiết mười mấy tuổi .
Haiz! Đây là cháu gái ruột của cô, cô vẫn  chăm sóc con bé một chút!
Trong lòng Tiểu Hải Tảo  chút cảm giác thành tựu, cô cảm thấy  là cô út, vai vế lớn như  thì  chăm sóc  đám tiểu bối !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-54.html.]
"Vâng  ! Cảm ơn cô út."
Hạ Hải Yến  dáng vẻ đắc ý,  vẻ  đây là trưởng bối của Tiểu Hải Tảo thì cảm thấy buồn .
Cô  cảm thấy cô út  tuy  vẻ ngoài giống tiên nữ  trời nhưng tính cách   gần gũi, hơn nữa còn cực kỳ đáng yêu, khiến trái tim cô  sắp tan chảy.
"Cô út, chúng  thương lượng một chút nhé." Hạ Hải Yến giống như bà sói dụ dỗ cô quàng khăn đỏ, chớp mắt  Tiểu Hải Tảo.
"Hả? Chuyện gì ?" Tiểu Hải Tảo nghi ngờ nghiêng đầu.
"Cô  thể đừng  với bà chuyện chúng  gặp rắn độc ?"
Hạ Hải Yến tội nghiệp  Tiểu Hải Tảo: "Nếu bà  cháu một   núi  lạc đường, rơi  bẫy,  còn gặp rắn độc suýt mất mạng, bà chắc chắn sẽ đ.á.n.h cháu, bà đ.á.n.h  đau lắm, cháu    bà đánh..."
Nghe Hạ Hải Yến , Tiểu Hải Tảo trợn tròn đôi mắt to, trong đôi mắt trong veo tràn đầy vẻ  thể tin .
"Mẹ cũng đ.á.n.h  ?"
Mẹ cô đối xử với cô  như , hơn nữa còn dịu dàng như thế,   thể đ.á.n.h  chứ?
"Cháu gạt ! Mẹ  như ,   dịu dàng với cô,  sẽ  đ.á.n.h  ." Tiểu Hải Tảo hừ một tiếng, cảm thấy chắc chắn là Hạ Hải Yến đang  dối.
Mà  Tiểu Hải Tảo  , Hạ Hải Yến      đây là bệnh cũ của bà nội nguyên   tái phát?
Chắc chắn là  yêu thương cô út mới đến  như hòn ngọc quý , quả nhiên, thiết lập của bà nội cực phẩm  chính là yêu thương, thiên vị cô con gái út nhất, đối với những  khác đều   sắc mặt .
"Cô út, cháu   dối, bà chỉ  với một  cô thôi, đối với những  khác thì bà   như ."
Tiểu Hải Tảo nghiêm túc suy nghĩ, hình như đúng như Hạ Hải Yến ,  cô hình như chỉ dịu dàng với một  cô, khi đối xử với Hạ Khiết quả thật  chút hung dữ...
"Cô út, cháu cầu xin cô, cô đừng  với bà,  ơn  mà!"