Tiểu Hải Tảo  tiếng thét của Vương Quế Hoa  giật , tay run lên, ném sợi dây leo trong tay về phía con lợn rừng.
Đoàn  Vương Quế Hoa chạy theo tiếng hét của Hạ Hải Yến, nhưng bọn họ  ngờ  khi tìm  , cảnh tượng mà họ  thấy  kinh khủng như .
Một con lợn rừng trưởng thành, cao cỡ nửa , nặng mấy trăm ký cứ như  lao về phía hai cô gái yếu ớt.
"Đại Dân! Súng, súng, nổ súng!"
Thấy cảnh , sắc mặt Vương Quế Hoa trắng bệch, run rẩy hét lớn với chồng .
Mà lúc  Hạ Đại Dân cũng  hồn.
Chỉ  điều còn  đợi Hạ Đại Dân lắp s.ú.n.g nhắm  con lợn rừng,  thấy sợi dây leo thô to của Tiểu Hải Tảo  đ.á.n.h trúng mắt con lợn rừng.
Vì thế chỉ  thấy tiếng con lợn rừng tru lên t.h.ả.m thiết, dường như là do mắt  thương,   rõ, con lợn rừng đột nhiên  đổi phương hướng,  đó ... lao thẳng  một tảng đá lớn bên cạnh.
"Rầm!" Một tiếng vang lên, tốc độ chạy của con lợn rừng quá nhanh, nó đ.â.m  tảng đá lớn , đầu rơi m.á.u chảy, ngã xuống đất co giật.
Nhìn thấy cảnh , tất cả   đều ngây ngốc.
Không ai ngờ rằng tình huống   còn nguy hiểm như , trong nháy mắt con lợn rừng  tự đ.â.m đầu c.h.ế.t... ?
"Mẹ!" Là  duy nhất tỉnh táo tại hiện trường, Tiểu Hải Tảo vui vẻ vẫy tay với Vương Quế Hoa.
Mà tiếng "" giòn tan  cũng khiến tất cả    hồn, nhất là Vương Quế Hoa, nhưng Vương Quế Hoa  hồn   giống những  khác, ánh mắt đều đổ dồn  con lợn rừng  c.h.ế.t , mà là  chằm chằm con gái út của , chạy về phía cô.
"Con ơi! Con dọa  sợ c.h.ế.t khiếp! Để  xem con   thương ở  ..."
Vương Quế Hoa chạy tới bên cạnh Tiểu Hải Tảo, vẻ mặt khẩn trương, cẩn thận kiểm tra từng chỗ   cô.
Vừa cẩn thận kiểm tra cơ thể của Tiểu Hải Tảo, bà  lo lắng lẩm bẩm Tiểu Hải Tảo  nên chạy lung tung, lỡ như gặp nguy hiểm thì ,   một tràng dài những lời quan tâm đến cô.
Đối với sự quan tâm , Tiểu Hải Tảo bày tỏ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-56.html.]
"Mẹ, con  , con vẫn khỏe,   thương là Hải Yến, con bé rơi xuống hố  gãy chân !"
Nghe con gái út  , lúc  Vương Quế Hoa mới chú ý tới Hạ Hải Yến đang  bệt  đất.
Lần  thì  , Vương Quế Hoa vốn   sợ hãi,  tức giận vì con gái út   lời thì cảm xúc   chỗ trút giận.
Không nỡ trách mắng con gái út, bà trút hết lên  Hạ Hải Yến.
"Hạ Hải Yến! Con bé c.h.ế.t tiệt ! Nhà chúng     cho các cháu  núi  đúng ? Có  ? Có  cháu   sống nữa ? Nếu cháu   sống thì cút  tìm  cháu ! Đừng ở nhà họ Hạ  chướng mắt..."
Nghe Vương Quế Hoa mắng một tràng, Tiểu Hải Tảo ngây .
Cô  thoáng qua Hạ Hải Yến  Vương Quế Hoa mắng đến mức  ngẩng đầu lên  đang run lẩy bẩy, Tiểu Hải Tảo  đành lòng khuyên nhủ.
"Mẹ, đừng trách Hải Yến, con bé còn nhỏ, ham chơi một chút cũng là bình thường."
Hạ Hải Yến vốn  Vương Quế Hoa mắng đến mức  ngẩng đầu lên  mà mặt đỏ bừng, khi thấy Tiểu Hải Tảo nghiêm túc  rằng  còn nhỏ, cô   nhịn  .
TBC
Tuổi của cô  rõ ràng lớn hơn cô út, nhưng cô út  luôn  vẻ  đây là trưởng bối, coi cô  như một đứa trẻ để bảo vệ, thật là... quá đáng yêu!
"Nhỏ? Nó còn nhỏ ? Năm nay nó  mười tám tuổi ! Có thể lấy chồng sinh con ! Ngày mai  sẽ tìm cho nó một gia đình tử tế để gả..."
Lời  tức giận của Vương Quế Hoa còn   xong   Hạ Đại Dân ở bên cạnh kéo .
"Quế Hoa, đừng giận. Đừng dọa con út của chúng ."
Nghe chồng   , Vương Quế Hoa mới  hồn, bà  con gái út đang trợn tròn mắt  , khóe miệng bà giật giật, nở một nụ  hiền từ.
"Con yêu ,    quá lo lắng nên dọa con sợ   ?"
Tiểu Hải Tảo ngoan ngoãn lắc đầu, nắm lấy bàn tay già nua của Vương Quế Hoa.