Tiểu Hải Tảo ngơ ngác sờ mắt, rõ ràng là cô   nhưng nước mắt  chảy , kỳ lạ thật!
Chớp mắt, Tiểu Hải Tảo phát hiện hình như    !
Tiểu Hải Tảo bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc, nguyên nhân    là gì.
Thế là Tiểu Hải Tảo  nhớ  những ký ức đau khổ của nguyên chủ, cuối cùng cũng rơi những giọt nước mắt quý giá!
TBC
Chỉ  điều Tiểu Hải Tảo cảm thấy   nhớ , cô  đau buồn như  !
Hơn nữa   nước mắt cũng  nhiều bằng  ! Vì  với phương châm  lãng phí, Tiểu Hải Tảo đem tất cả nước mắt đựng  trong bông hoa duy nhất  nở, còn e ấp trong lọ hoa  bàn.
Rồi cô cẩn thận dùng nước sạch pha một giọt nước mắt, lau hai bàn chân nhỏ của .
Dù  Tiểu Hải Tảo cũng lo, lỡ   cô    thì !
Cho nên nước mắt quý giá   tiết kiệm một chút! Không thể lãng phí!
Thế là ngày hôm , đôi chân nhỏ đầy vết thương của Tiểu Hải Tảo  lành!
Tuy     khỏi hẳn, vẫn còn dấu vết  thương nhưng vết thương  khép miệng.
Cho nên Tiểu Hải Tảo ...
"Mẹ! Mẹ  chân con ! Mẹ cho con  ngoài chơi ! Con   ở  giường cả ngày, buồn lắm!"
Sáng sớm, Vương Quế Hoa  con gái út  ồn,   cách nào với Tiểu Hải Tảo, bà chỉ  thể kiểm tra kỹ đôi chân nhỏ của cô, thấy vết thương  lành, qua một đêm mà cơ bản  khỏi hẳn.
Nên cuối cùng bà cũng miễn cưỡng đồng ý yêu cầu     giường của Tiểu Hải Tảo, nhưng cũng chỉ  yêu cầu .
Cho nên ngày hôm nay chỗ  của Tiểu Hải Tảo  biến thành ngoài sân.
Sau khi   cho ăn sáng  giường, Tiểu Hải Tảo  Hạ Đại Dân bế    ghế  gốc cây to trong sân.
Tuy vẫn  đạt  mong   xuống đất  chơi nhưng ít nhất cũng  còn  nhốt trong căn phòng nhỏ.
Thế là Tiểu Hải Tảo   ghế trong sân, cũng coi như thoải mái.
Nhất là bên cạnh còn  bàn nhỏ bày đồ ăn vặt và trái cây ngọt ngào mà cô thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-68.html.]
Tắm nắng ấm áp, ăn đồ ăn ngon, Tiểu Hải Tảo cảm thấy   thật sự quá !
"Tiểu Khiết! Hải Yến! Mau tới đây ăn đồ ăn vặt !"
Thấy Hạ Khiết và Hạ Hải Yến  xuống ruộng mà ở nhà  việc, Tiểu Hải Tảo vội vàng gọi hai cô cháu gái .
Hai  cũng   xong việc Vương Quế Hoa giao nên lúc  mới dám đến gần Tiểu Hải Tảo để ăn đồ ăn vặt.
"Đợi  cho cô xuống đất, cô cũng sẽ giúp các cháu  việc!"
Tiểu Hải Tảo cảm thấy  là  lớn, dù  cũng   dáng vẻ của  lớn chứ!
Không thể chỉ  các cháu  việc, còn  thì   gì cả!
Như   ! Cô là cô út của các cháu! Cô út đó!
Nghe Tiểu Hải Tảo  , Hạ Khiết và Hạ Hải Yến đều .
Hai  đ.á.n.h giá Tiểu Hải Tảo một phen,  làn da trắng nõn, mềm mại, chỉ cần chạm nhẹ là sẽ đỏ ửng của cô    hình nhỏ nhắn, yếu đuối cùng đôi bàn tay mười ngón  dính nước của cô, cuối cùng chuyển đến khuôn mặt xinh  của cô.
Dù  thế nào cũng  giống    việc.
Có những  trời sinh  thích hợp  việc mà thích hợp hưởng thụ.
Mà cô út của họ rõ ràng là thuộc loại  !
"Cô út cứ để việc cho bọn cháu  là , bọn cháu  quen ! Cô  cần  gì cả."
Hạ Khiết  toẹt , trong lòng chỉ cảm thấy cô út nhà  thật sự quá đáng yêu! Hôm nay hình như còn đáng yêu hơn hôm qua!
So với Hạ Khiết  nhạy cảm với vẻ bề ngoài thì Hạ Hải Yến   Tiểu Hải Tảo một lúc  phát hiện...
"Ơ! Cô út, hôm nay trông cô xinh hơn hôm qua..."
 Hạ Hải Yến cũng  chắc chắn, cô  chỉ cảm thấy Tiểu Hải Tảo hôm nay hình như  hơn hôm qua.
Mà  Hạ Hải Yến  , Tiểu Hải Tảo trợn tròn mắt, cô muộn màng nhớ  hình như  lẽ,  thể, chỉ cần cô  là sẽ trở nên xinh  hơn.