"Không thể nào, gia đình mà cô út của chúng   bế nhầm chẳng  đều là trí thức cả ? Sao cô út  thể   chữ chứ!"
Có điều điều khiến cô   ngờ tới là cô út  nuôi dưỡng trong một gia đình  nền tảng tri thức như ,  thật sự là... một  mù chữ.
Nguyên chủ là một   từng  học một ngày,  từng học một chữ nào, mà Tiểu Hải Tảo cũng là một tiểu hoa tiên  từng học nhận mặt chữ.
Cho nên tiểu hoa tiên xuyên thành nguyên chủ, đích thực là một  mù chữ  .
"Cô thật sự  từng  học, cũng   chữ." Tiểu Hải Tảo vô tội  Hạ Hải Yến,  đó  chút lo lắng hỏi.
"Các cháu sẽ  chê cô   chữ chứ?"
Nghe Tiểu Hải Tảo  , Hạ Hải Yến và Hạ Khiết ban đầu  chút giật ,  đó  cô út hỏi , họ đều vô cùng đau lòng.
"Sao  thể chứ cô út, cháu cũng   nhiều chữ, cháu   thể chê cô ?"
"  đúng , cô út, cô xem cháu ,  học  chữ thì , thi đại học chẳng  cũng trượt đó thôi,   thể chê cô ?"
Mặc dù Hạ Khiết và Hạ Hải Yến đều hết sức an ủi Tiểu Hải Tảo, chỉ thiếu điều chỉ tay lên trời thề  chê cô là  mù chữ, nhưng Tiểu Hải Tảo vẫn cảm thấy   là trưởng bối,  thì  thể là một    một chữ nào!
Cô là trưởng bối của bọn họ, là cô út của bọn họ! Chắc chắn  trở thành tấm gương cho bọn họ,  chữ là điều kiện cơ bản!
Cô còn  chăm chỉ học tập, cũng  thi đỗ một trường đại học  để bản  cũng trở thành niềm tự hào trong mắt những đứa cháu gái !
Ừm! Giống như cháu gái Hạ Ngọc của cô !
Thế là Tiểu Hải Tảo  với ánh mắt sáng rực Hạ Ngọc.
Mặc dù  Hạ Ngọc   là  quá coi trọng vẻ bề ngoài,  quan tâm ngoại hình của một   , nhưng dáng vẻ của cô út thật sự là quá xinh !
Nếu ở thời cổ đại, cô chắc chắn sẽ là một mỹ nhân tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-71.html.]
Dù  bây giờ cô  cũng  ánh mắt lấp lánh của cô út nhà   chằm chằm đến mức  chịu nổi.
"Bọn cháu sẽ  chê cô, nếu cô  học chữ, cháu  thể dạy cô."
Hạ Ngọc  Tiểu Hải Tảo  chằm chằm đến mức mặt  chút ửng đỏ,  đầu ,  dám   mắt cô nữa, khô khan  với Tiểu Hải Tảo.
TBC
"Thật ? Tiểu Ngọc, cháu  quá! Cô thích cháu!"
Một câu thích  của Tiểu Hải Tảo   dấy lên sóng to gió lớn!
Hai cô cháu gái Hạ Khiết và Hạ Hải Yến ghen tị, ánh mắt ngưỡng mộ ghen ghét  về phía Hạ Ngọc.
Còn Hạ Ngọc  đầu tiên   khác  thích, mặt đỏ bừng, gò má đỏ rực như hai quả táo chín,  ngượng ngùng   vui mừng.
Chỉ một câu  mà thôi   Tiểu Hải Tảo nắm thóp, độ thiện cảm trong lòng cô  đối với cô út   ngừng tăng lên.
"Cô út,  còn cháu! Còn cháu thì ! Cô  thích Tiểu Khiết ?" Hạ Khiết  Tiểu Hải Tảo với vẻ mong chờ, giọng  đầy ghen tị.
"Đương nhiên là thích ! Tiểu Khiết đáng yêu lắm."
Tiểu Hải Tảo sờ cái đầu nhỏ tóc vàng khô xơ   mượt mà của Tiểu Khiết, trong lòng nghĩ,   cô nên dùng nước mắt để cải thiện thể chất cho mấy đứa cháu gái gầy yếu rõ ràng là  chút thiếu dinh dưỡng  ?
Chỉ là cô  khó , hơn nữa chỉ cần cô  là  thể thấy rõ ràng là cô sẽ trở nên xinh  hơn, điều  thật sự là quá khó cho một tiểu hoa tiên như cô!
"Cô út,  còn cháu?" Hạ Hải Yến tuy  trưởng thành nhưng da mặt cô   dày, cũng  tính hùa theo hỏi.
"Cháu , ngốc nghếch đáng yêu, cô út cũng thích cháu."
Tiểu Hải Tảo tinh nghịch nháy mắt với Hạ Hải Yến,   ấn tượng của  đối với đứa cháu gái .
Mà  cô út nhà   như , Hạ Hải Yến  chịu.