"Mẹ, Hồng Hà về nhà  đẻ ở   cũng  ? Nếu cô  ở nhà chúng ,   chừng nhà chúng  sẽ  cô  dọn sạch, chuyển hết về nhà  đẻ của cô  mất."
Hạ Kiến Hoa vô tư  hì hì , theo ông  thấy thì với tính cách  giúp đỡ nhà  đẻ của vợ , việc bà   ở nhà ông   chỉ giúp nhà họ tiết kiệm  khẩu phần ăn, mà còn  cần  lo lắng cô   lén lút lấy đồ trong nhà mang về nhà  đẻ nữa,   bao.
"Cười ! Con chỉ   như , bao giờ con mới hiểu chuyện đây? Em gái con còn  lời hiểu chuyện hơn con đấy!"
Nhìn đứa con trai út của  vô tư,    coi chuyện vợ nó mang theo hai đứa con trai về nhà  đẻ ở là chuyện gì to tát, Vương Quế Hoa thật sự cạn lời.
Bà thật sự   đứa con trai út vô tâm vô phế  của  khi nào mới  thể trưởng thành hiểu chuyện!
Đã hơn ba mươi tuổi, sắp bốn mươi tuổi , còn sinh ba đứa con, đứa con gái lớn nhất cũng  mười tám tuổi  thể gả chồng ,  mà ông   cha vẫn lông bông như , sầu c.h.ế.t  !
"A!  ! Em gái  bế nhầm của con  về . Mẹ, hôm nay con sẽ theo  về nhà thăm em gái,   hôm nay con thắng  chút tiền,  thể mua kẹo cho em gái!"
Nghe Vương Quế Hoa nhắc đến em gái, lúc  Hạ Kiến Hoa mới  chút hứng thú, cũng chủ động đề nghị chuyện về nhà.
Vốn dĩ Vương Quế Hoa còn đang tức giận Hạ Kiến Hoa vì đứa con trai út nhà    khi nào mới  thể gánh vác trách nhiệm của  cha, nhưng khi thấy ông  quan tâm đến em gái nhỏ của  như , cơn giận trong lòng bà vơi  hơn phân nửa.
Đứa con trai út nhà bà tuy   dáng nhưng  là một đứa con hiếu thuận,  coi trọng tình , yêu thương  chị em ruột thịt.
Nhìn xem,  mới thắng  chút tiền   mua quà cho em gái út !
TBC
"Coi như con còn  chút lương tâm, còn  nhớ đến em gái con."
Vương Quế Hoa khẽ hừ một tiếng nhưng giọng điệu  hòa hoãn hơn  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-85.html.]
Hạ Kiến Hoa nhanh nhạy nhận     thích cô em gái út   đón về.
Trong lúc nhất thời, ông  cảm thấy  chút tò mò về cô em gái  từng gặp mặt . Vì thế vốn dĩ Hạ Kiến Hoa chỉ định bỏ  một nửa  tiền để mua kẹo trái cây cho cô em gái còn nhỏ hơn cả con gái ,  dốc hết  tiền còn  mua cả kem que và kem hộp mà bọn trẻ con thích ăn.
"Ôi trời! Có bao nhiêu tiền mà con tiêu xài phung phí thế! Toàn  con chỉ  chút tiền như , mà con tiêu hết sạch, con  xem con..."
Tuy Vương Quế Hoa  vui mừng vì con trai út coi trọng con gái út của , nhưng  khi  thấy con trai  dốc hết tiền trong túi  mua đồ ăn vặt cho bọn trẻ, bà vẫn đau lòng  thôi.
"Mẹ, tiền tiêu hết  thì kiếm  là ,  gì to tát  ạ." Hạ Kiến Hoa xua xua tay, bước chân nhanh hơn  nhiều.
"Mẹ, chúng  mau về nhà thôi, trời nóng như , kem sẽ nhanh tan chảy mất."
Vốn dĩ Vương Quế Hoa còn định trách mắng đứa con trai út nhà  vài câu, nhưng   bà đành  im lặng, tăng nhanh bước chân về nhà.
Vì thế hai  nhanh chóng về đến nhà, mà khi Hạ Kiến Hoa  thấy cô em gái  bế nhầm từ nhỏ của , ông    sốc.
Sau đó ông   đầu , ngây ngốc hỏi  ruột của .
"Mẹ,     bế nhầm em gái  ? Em  xinh  như ,  giống  nhà chúng  chút nào, càng  giống cha và , chắc chắn    nhà chúng ! Mẹ mau trả con nhà   về !"
Mà đáp  Hạ Kiến Hoa chính là một cái tát tai vang dội.
"Bốp!"
Vương Quế Hoa tát mạnh một cái  lưng Hạ Kiến Hoa, mùa hè chỉ mặc áo mỏng nên cú tát càng thêm đau.