Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ - C18.5

Cập nhật lúc: 2025-05-28 16:09:27
Lượt xem: 4,058

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Khương Từ tối sầm , suýt nữa kìm mà phun một ngụm m.á.u — cái súc sinh đó, đúng là súc sinh!

 

“Nó… ngoài sờ em, còn gì nữa ?”

 

“Không, chỉ sờ một cái thôi. Em lấy gạch đập nó một phát nên hôm nay nó mới đá con ch.ó nhỏ của em.”

 

Khương Từ ôm chặt Tiểu Đình Hương lòng: “Ngoan, ai dám bắt nạt em, cứ đánh c.h.ế.t cho chị. Có chị ở đây, sợ gì cả.”

 

Tiểu Đình Hương ôm lấy Khương Từ thật chặt: “Chị đừng dọn nữa nhé, chị còn ở đây thì em mới sợ.”

 

Con bé dám với trai chuyện đó, nó sợ tức quá đánh c.h.ế.t Phán Trụ thì đền mạng. Nhà thể thiếu .

 

“Được, chị cả.” Khương Từ hỏi: “Em ăn mì gà chan canh mì gà trộn nguội?”

 

Tiểu Đình Hương l.i.ế.m môi, ngẫm nghĩ mãi mà chọn món nào, Khương Từ bật , dứt khoát cả hai món luôn.

 

Sợi mì dùng cho món mì nước cán bản to, còn sợi mì dùng để trộn nguội thì cán mảnh và mỏng hơn. Luộc chín trụng qua nước lạnh, trộn đều với nước sốt, nhỏ vài giọt dầu mè, cuối cùng rưới lên một muỗng thịt gà xé và nấm rừng xào — Tiểu Đình Hương ăn mãi dừng .

 

Khương Từ nhớ bà cụ cũng thích ăn mì trộn nguội, nên bưng một tô mì và một bát canh nấm gà rừng phòng. Bà cụ vẫn còn đang ngủ, lúc nãy bên ngoài ầm ĩ như mà vẫn tỉnh, nhờ công hiệu của linh tuyền trưa nay .

 

“Bà Miêu ơi, tới giờ ăn tối ạ.” Khương Từ nhẹ nhàng lay bà cụ.

 

“Tiểu Xuyên về hả?” Bà cụ tiên ngửi thấy mùi thơm, mới thấy tiếng động.

 

Khương Từ đỡ bà dậy, kéo bàn nhỏ đến bên giường. Mắt bà còn rõ, cô đưa đũa tận tay bà: “Bà Miêu, Xuyên còn về, bà ăn ạ, cháu để phần mì cho .”

 

Là mì gà trộn nguội ? Lâu lắm ăn hương vị . Khương Từ học nấu ăn từ , tay nghề tệ chút nào. Bà cụ từ tốn ăn hết tô mì, uống một bát canh gà thơm ngào ngạt.

 

Cảm giác mãn nguyện vô cùng.

 

Cố Thanh Xuyên mang tam thất, mã tiền và tô mộc từ núi về, ngửi thấy mùi canh gà rừng thơm nức khắp phòng. Anh đường núi suốt cả chiều, bụng đói meo từ lâu.

 

Khương Từ chuẩn sẵn bữa tối cho ...

 

Canh gà rừng thơm ngọt, mì nguội dai ngon, Cố Thanh Xuyên ăn liền hai tô đầy, bà nội gọi phòng.

 

Miêu Tú Lan đôi mắt đục ngầu, dường như đang cố cho rõ đứa cháu trai. Cố Thanh Xuyên bước tới, xổm xuống bên bà: “Bà nội, chiều nay bà ho ạ? Tối nay cháu bốc thuốc cho bà nhé.”

 

“Không ho nữa .” Miêu Tú Lan sờ lên chân mày và sống mũi cháu trai — còn hơn cả ông nội nó hồi trẻ.

 

Năm đó, bà là thiên kim tiểu thư nhà họ Tấn – gia tộc giàu nhất vùng Sơn Tây, mắt ông nội của Cố Thanh Xuyên chứ? Còn vì cái vẻ ngoài nho nhã tuấn tú của ông , thêm ông là du học sinh, khiến bà Miêu Tú Lan trúng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/c18-5.html.]

 

“Mẹ Khương Từ và Thôi Bình Châu cũng thành đôi , con bé giờ tính là cháu dâu của , cháu định khi nào rước về đây hả?”

 

Cố Thanh Xuyên: “……”

 

“Bà nội, Khương Từ mới mười bảy tuổi thôi, cưới gì mà cưới ạ? Ở tuổi còn đủ điều kiện để đăng ký kết hôn .”

 

Bà cụ nhắm mắt suy nghĩ một lát : “Ồ, bây giờ khác thời bà , đủ mười tám tuổi mới đăng ký đúng ? Vậy cũng sắp còn gì, bà nhớ lầm thì sinh nhật con bé là mùng Chín tháng Giêng, sang năm là đủ tuổi, tổ chức luôn tiệc cưới tháng Giêng…”

 

Cố Thanh Xuyên: “……” Đang mơ giữa ban ngày . Ông cụ Khương từ sớm rõ, bao giờ nhà gỡ bỏ cái mũ “địa chủ”, ba minh oan, lúc đó mới cho phép cưới Khương Từ.

 

“Chân của Đại Hoàng gãy, cháu bôi thuốc cho nó đây.” Cố Thanh Xuyên .

 

Vừa nhắc đến chuyện nghiêm túc là chuồn ngay, bà Miêu Tú Lan mắng: “Đại Hoàng là con gái nhà ai? Đừng ngày nào cũng ngoài tầm bậy tầm bạ, cha với ông nội cháu đều là đàng hoàng, sinh đứa cháu nên như cháu hả?”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Cố Thanh Xuyên: “Bà nội, bà quên ạ? Đại Hoàng là con ch.ó nhỏ của Đình Hương đó.”

 

……

 

“Anh Xuyên, băng bó cho Đại Hoàng thuần thục ?”

 

Sau khi hái mấy vị thuốc, Cố Thanh Xuyên bôi thuốc lên vết thương của Đại Hoàng băng nữa.

 

“Đánh kinh nghiệm đó.” Cố Thanh Xuyên xử lý xong cho Đại Hoàng, Khương Từ đưa cho một chậu nước cùng cục xà phòng. Anh rửa tay xong, cố vẻ dữ dằn:

 

“Không ngờ còn đánh đúng ? Sợ ?”

 

Ở chợ đen lăn lộn mấy năm, chẳng ai sợ nắm đ.ấ.m của . Con nhóc từng thấy mặt hung hăng của , sợ dọa cô bỏ chạy.

 

Khương Từ cho Đại Hoàng một cái ổ nhỏ thật ấm ở trong sân. Cô sợ con ch.ó nhỏ qua nổi đêm nay, Tiểu Đình Hương mà tận mắt thấy sẽ đau lòng, nên ôm nó về sân nhà .

 

“Vậy thì em vỗ béo chút, kẻo đánh chịu thiệt.” Khương Từ kéo vạt áo của lên. Cô cứ tưởng sẽ là xương xẩu gầy gò, ai ngờ… phần eo là cơ rắn chắc. Ngón tay cô lướt nhẹ qua: “Không đấy… cơ bắp cũng cứng cáp thật.”

 

Năm họ kết hôn, đàn ông gầy đến nỗi sờ xương, cô cứ tưởng từ nhỏ chịu khổ mà , hóa ?

 

Kiếp , khi tù, thể suy nhược trầm trọng, gầy gò tiều tụy còn ho m.á.u — chắc là mấy năm tù mới giày vò thành như thế.

 

Anh Xuyên của năm nay thì gầy, nhưng chắc khỏe cường tráng, cơ bụng rõ ràng, eo lưng mạnh mẽ. Không thì đủ sức cõng cô bộ suốt sáu tiếng núi ?

 

Cố Thanh Xuyên cô trêu đến giật , lùi một bước, chợt nhớ đến câu bà nội ban chiều: sang năm Khương Từ đủ mười tám, thể cưới về nhà.

 

Tim đập rộn lên, mặt cũng nóng ran: “Khương Từ … eo đàn ông thể sờ bừa .”

Loading...