Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ - C20.4

Cập nhật lúc: 2025-05-28 16:16:29
Lượt xem: 4,239

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt Lưu Tiểu Trụ là nỗi buồn rầu, quỳ đất, cũng dám dậy.

 

“Chị Từ, em bà nội của Xuyên thấy . Mắt em cũng bệnh giống , giờ gần như mù luôn . Em chị mua thuốc nhỏ mắt cho bà cụ, thế là em tới bệnh viện mua hết các loại thuốc nhỏ mắt về, nhưng chẳng tác dụng gì cả. Mấy loại giờ em từng mua cho dùng.”

 

Hơn chục lọ thuốc nhỏ mắt đủ kiểu, lọ dùng hết, lọ vẫn còn phân nửa. Lưu Tiểu Trụ cúi đầu: “Lần là em sai, em bản lĩnh kiếm tiền, chữa mắt cho . Khi Khương Hồng Vũ đưa em hai trăm tệ, em d.a.o động . Giờ em thật sự sai , sẽ dám mấy chuyện hại nữa. Chị Từ, thuốc nhỏ mắt chị mua ở , chị thể cho em ?”

 

“Có cho thì cũng mua nổi .” Thuốc nhỏ mắt pha linh tuyền, mua ở chứ? Khương Từ tức giận : “Cậu tưởng ai phạm sai lầm cũng may mắn như , còn cơ hội sửa sai ? Nếu hôm đó Xuyên đúng lúc xuất hiện, khi g.i.ế.c , mắc gì giúp ?”

 

Khương Từ bước , Lưu Tiểu Trụ vội vàng nhào tới: “Chị Từ, em chỉ xin cho em một lọ thuốc nhỏ mắt thôi. Sau chị bảo em gì em cũng . Mẹ em khổ lắm, lúc nhặt em, nhà ai cũng bảo bà bỏ em , nhưng bà chịu. Cả đời lấy chồng, nuôi em khôn lớn. Một như đáng mù.”

 

“Mẹ mù mới nhặt đứa như – chẳng nên tí nào.” Khương Từ giơ chân lên nhưng đá nổi, tự dưng cảm thấy bực vì mềm lòng.

 

Lưu Tiểu Trụ thấy đánh, liền vội vàng đuổi theo mấy bước: “Chị Từ, em cũng tìm việc để sống cho đàng hoàng, nhưng nhà em xếp thành phần , em tìm việc gì cả. Chị cho em một cơ hội , em nhất định sẽ sống .”

 

“Được , . Sau nếu mua thuốc nhỏ mắt, sẽ báo cho .” Khương Từ tiếp tục bám theo, cuối cùng vẫn quyết định dùng linh tuyền giúp một . “ dám đảm bảo thuốc đó tác dụng với .”

 

“Cảm… cảm ơn chị.” Lưu Tiểu Trụ ngẩn , ngờ Khương Từ thật sự đồng ý. Lúc đến đây, vốn dám hy vọng gì.

 

Khương Từ xa, Lưu Tiểu Trụ mới sực tỉnh , giáng cho một cái bạt tai thật mạnh: “Lưu Tiểu Trụ, từ nay về đừng để bản mục nát như một vũng bùn nữa… Làm cho đàng hoàng .”

 

Cung Lệ Bình vì sợ mất mặt nên dám trực tiếp đến cầu xin Khương Từ, cô âm thầm quan sát suốt hơn một tháng. Đến khi thấy hai chân của chó nhỏ hồi phục, mới tin là thuốc bắc do Cố Thanh Xuyên hái về thật sự hiệu quả. Nghe con nhóc c.h.ế.t tiệt ngày nào cũng sắc thuốc mang đến cho Thôi Bình Châu, cô cũng xin một ít cho con trai .

 

“Tiểu Khương, Tiểu Tôn, hôm qua nhờ hai đứa tìm tài liệu kỷ niệm 40 năm của nhà máy, tìm ?”

 

Cung Lệ Bình dựa nghiêng cửa phòng tư liệu tầng hai, trong lòng kinh ngạc thôi. Hai cô nhóc việc nhanh quá, giá sắt đặt từ tuần giao, tư liệu tầng một sắp xếp theo năm, theo loại, mỗi ngăn đều dán nhãn, còn cả sổ mục lục tổng hợp. Muốn tìm gì, chỉ cần phối hợp với hướng dẫn thì chỉ vài phút là đang ở ngăn nào, dãy nào.

 

Bây giờ, các cô bắt đầu sắp xếp tài liệu ở tầng hai .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/c20-4.html.]

“Cô cần gì thì tự tìm. Giám đốc và chủ tịch công đoàn đều phiền với Tôn Phi Phi trong khi việc.” Khương Từ ngẩng đầu : “Cô mà còn đến quấy rầy nữa, sợ xử phạt ?”

 

Cung Lệ Bình đá đá đống tài liệu chân cho bớt chướng mắt. Hiện tại ai cũng khen việc sắp xếp tài liệu , giúp tiết kiệm thời gian tìm hồ sơ. Giám đốc vui mừng đến mức thông báo, trong thời gian hai nhân viên tư liệu thành công việc thì tuyệt đối ai phiền họ. Thế là Cung Lệ Bình chẳng còn lý do gì để gây khó dễ cho hai cô gái nữa.

 

tức tối, nhưng cũng may là bản vẽ chứng minh sự trong sạch của Cố Chính Sơ trong tòa nhà tư liệu , cứ để hai đứa nó bận rộn vô ích .

 

Nghĩ đến mục đích hôm nay đến, cô liền đổi sắc mặt, giả lả: “À đúng , Tiểu Từ , mấy vị thuốc bắc mà cháu sắc cho Thôi Bình Châu uống đó, cháu thể cho cô ? Cô cũng đến tiệm thuốc mua ít về cho thằng Phán Trụ nhà cô uống thử.”

 

Khương Từ quẳng cây bút xuống, dậy xoa xoa cổ tay: “Thuốc thể uống bừa ? Con chó nhỏ khỏi bệnh là do nó lớn. Còn thằng Phán Trụ nhà cô, nó lòng đen tối, bắt nạt Tiểu Đình Hương nhà , thuốc của đổ cũng cho nó uống .”

 

“Mắt nào của cô thấy thằng Phán Trụ bắt nạt nó hả?” Cung Lệ Bình Khương Từ chịu cho thuốc liền tiếp tục giả vờ nhún nhường: “Con nhóc c.h.ế.t tiệt đó là do nhà họ Cố chúng nhặt về, cho nó cơm ăn, nuôi sống nó, mà dám ngoài lung tung, để xem đánh c.h.ế.t nó !”

 

“Cô dám ?” Khương Từ lạnh lùng : “Cô đừng quên chân thằng Phán Trụ gãy là do .”

 

Tôn Phi Phi sớm chướng mắt Cung Lệ Bình cố tình gây sự: “Tiểu Từ, tụi nhà ăn ăn cơm , mặc kệ cô .”

 

Khương Từ chỉ đống tư liệu sắp xếp gọn gàng bàn – là thành quả lao động của cô và Tôn Phi Phi – : “Cô đừng tưởng tụi thì cô phá gì thì phá. Những thứ đặt ở , sắp xếp đều nhớ rõ. Lúc mà thấy đổi, sẽ báo ngay cho giám đốc. Dù sáng nay chỉ cô đến phòng tư liệu thôi.”

 

Buổi trưa, cô gọi một suất đậu hũ kho tàu và cà tím xào thịt băm, tìm một chỗ trống xuống. Tôn Phi Phi hỏi: “Tiểu Từ, bên ngoài đang đồn ầm lên là Cố Thanh Xuyên may mắn hái linh chi mấy trăm năm tuổi, thật giả ?”

 

“Tớ , tớ nhận dạng thuốc .” Khương Từ : “Cái gì mà tiên thảo linh chi, cũng tin ?”

 

“Sao tin ? Chúng ở Tần Xuyên, núi rừng mênh m.ô.n.g hàng vạn dặm, thứ gì quý hiếm mà chẳng , chỉ là ai dám sâu trong núi thôi. Mấy ngọn núi gần thì đào sạch từ đời nào .”

 

“Thôi , đừng nghĩ mấy chuyện đó nữa. Giờ trời lạnh , tìm thuốc cũng chẳng tìm .” Khương Từ chút lơ đãng. Cô ở phòng tư liệu hơn một tháng , mà vẫn tìm bất cứ manh mối nào.

 

Cô còn kịp tra gì, thì khắp các ngõ ngách ở thành phố Tần bắt đầu râm ran tin đồn – mũ “địa chủ” của nhà Cố sắp gỡ bỏ. Khương Từ chẳng lấy lạ, kiếp điều . Điều cô là, cùng lúc nhà Xuyên xóa mác địa chủ, cô sẽ tìm chứng cứ minh oan cho cha .

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

(Nhân vật mới xuất hiện)

Loading...