Khi Giang Húc Đông thấy Diệp Ninh, mắt lập tức đỏ lên.
Diệp Ninh ngờ đến cả cũng chạy đến.
“Anh Giang, đến .”
Giọng của Giang Húc Đông nghẹn ngào : “Xin , đếm chậm .”
Diệp Ninh thật sự thấy cảnh đau buồn như thế, chủ động an ủi: “Anh Giang, đừng buồn. Vết thương của nặng thôi, thật cả.”
Giang Húc Đông cô thế thì càng thêm đau lòng, thương đến nước , mà cô còn là ?
Ngô Hàm Nhu bên cạnh Giang Húc Đông, cũng ngờ rằng Diệp Ninh sẽ thương nặng như thế.
“Diệp Ninh, trai mới tin cô thương là lập tức chạy đến đây ngay đó.”
Cô chủ động giải thích cho Giang Húc Đông.
Diệp Ninh vẻ nhẹ nhàng : “Nếu mấy ngày mà Giang đến thì lẽ cũng gặp .”
Giang Húc Đông cố gắng chịu đựng cảm xúc chua xót trong lòng xuống, chỉ thể thấy đùi cô bó thạch cao, cánh tay còn quấn băng vải, còn vết thương khác thì cũng thấy.
“Bác sĩ thế nào?”
“Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là . Vừa lúc trong thời gian thấy mệt, thể nương cơ hội để nghỉ ngơi luôn.”
Từ đầu đến giờ, tất cả những gì Diệp Ninh biểu hiện ngoài đều là quá đau buồn.
Giang Húc Đông rặn một nụ còn hơn cả , đó về phía Diệp Đống đang ở bên cạnh.
Diệp Ninh thuận thế giới thiệu: “Đây là em trai của , Diệp Đống. Tiểu Đống, đây là Giang.”
Diệp Đống đang tò mò với phận của Giang Húc Đông, lễ phép mà chào: “Anh Giang.”
Từ khi Giang Húc Đông , vẫn luôn quan sát.
Người đàn ông chắc chắn ý đồ với chị của .
mà đang tiếc là một thọt.
Đương nhiên cho dù thọt thì cũng quá nhiều hi vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1065.html.]
“Tiểu Đống, mấy ngày nay vất vả nhiều .” Giang Húc Đông cũng đang quan sát Diệp Đống.
Gương mặt của hai chị em bọn họ chút giống .
“Không vất vả, chăm sóc chị là bổn phận của mà.” Diệp Đống tùy tiện trả lời.
TBC
Giang Húc Đông thu ánh mắt , giọng điệu nghiêm túc hỏi: “Tình hình hiện tại của Cố Phong như thế nào?”
Vẻ nhẹ nhàng mặt Diệp Ninh sự lo lắng thế: “ còn gặp .”
Tâm trạng của Giang Húc Đông cũng nặng nề, Giang Phong Lâm , Cố Phong vì cứu cô, một phạm hiểm, cuối cùng vụ nổ của quả b.o.m lan đến.
“Cát nhân tự thiên tướng, Cố Phong chắc chắn sẽ chuyển nguy thành an.”
Anh rõ, nếu Cố Phong xảy chuyện, chỉ e là cả đời Diệp Ninh đều sẽ sống trong nỗi đau đớn .
Diệp Ninh hi vọng Cố Phong thể thoát ly nguy hiểm hơn bất cứ nào khác.
Thời gian thăm bệnh thể quá dài, cho nên khi rời , Giang Húc Đông rõ với Diệp Ninh, sẽ ở bên ngoài bệnh viện, việc gì thì thể liên lạc với bất cứ lúc nào.
Diệp Ninh vốn dĩ định khuyên về, nhưng lời đến bên miệng vẫn nuốt ngược trở .
Cho dù cô thì cũng sẽ .
Diệp Đống đưa ba khỏi phòng bệnh, vài phút mới về.
“Chị, Giang là ai thế?”
“Bạn của chị.”
“Vậy chắc là bạn lắm đúng , chân cẳng khó khăn mà vẫn cứ cố ý chạy đến.” Diệp Đống thử hỏi.
Diệp Ninh : “Em cái gì?”
Diệp Đống cào đầu : “Quả nhiên chuyện gì thể giấu chị mà. Em cảm thấy mấy đều ý đồ xa với chị, chị đừng tiếp xúc với bọn họ quá nhiều.”
“Mấy ” mà là chỉ Mục Văn Hạo hôm và Giang Húc Đông hôm nay đến thăm, còn dùng đến từ ý đồ xa.
Muốn chen chân hôn nhân của khác, chẳng là ý đồ xa .
Hơn nữa cũng nhận , Diệp Ninh khi đối mặt với Giang Húc Đông thì khác với khi đối mặt khác, cho nên mới cố ý nhắc nhở.
Cậu nhất định rể bảo vệ cuộc hôn nhân !