Sắc mặt Diệp Ninh cực kỳ nghiêm túc, lúc cô những lời thì xung quanh cũng thấy , phòng luyện tập đang ồn ào lập tức yên lặng nhiều.
Gương mặt Lý Kiến Hoa căng chặt, thể nào phản bác những lời cô .
“Vị trí hát chính là trải qua nhiều sự lựa chọn, cần giọng hát nhất, hiện tại đúng là chỉ một Vương Hinh Tuyết mà thôi.”
Diệp Ninh cảm thấy như thế: “Chuyện thì đương nhiên là , nhưng vẫn chuẩn sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào chứ. Với đội ca hát nhiều như thế, cho dù ai giọng hát bằng Vương Hinh Tuyết, nhưng tóm vẫn sẽ một vài tệ. Có đội trưởng Lý nên suy xét đến việc đào tạo mấy bọn họ ?”
Lý Kiến Hoa do dự, hiển nhiên cũng những gì Diệp Ninh phân thích thuyết phục .
Diệp Ninh tiếp tục khuyên nhủ: “Với giọng hát cũng thể trải qua quá trình đào tạo đạt đến trình độ mỹ, hơn nữa so với chuyện hát chính xuất hiện vấn đề gián đoạn buổi biểu diễn thì việc thể buổi biểu diễn thể tiến hành thuận lợi sẽ càng quan trọng hơn đúng ?”
Thật Lý Kiến Hoa cũng nghĩ đến những chuyện cô , nhưng mà bởi vì bận tâm đến cảm xúc của Vương Hinh Tuyết cho nên mới đè nén ý định xuống.
Không ngờ hiện tại xảy tình huống như thế , hơn nữa Diệp Ninh còn sách mách chứng, lẽ thể nương cơ hội để quyết định chuyện .
Từ Minh Vũ sắc mặt Lý Kiến Hoa liên tục đổi, cũng thêm : “Đội trưởng Lý, thật sự nên cẩn thận suy xét lời đề nghị của Diệp Ninh .”
Lý Kiến Hoa Từ Minh Vũ, sang Diệp Ninh, đó gật đầu : “ mà nước xa cứu lửa gần, hôm nay vẫn chờ đợi Hinh Tuyết thôi.”
TBC
Từ đến nay Diệp Ninh luôn thích tranh thủ cơ hội, khi cô mở miệng , cô cũng ý định chừa cho Vương Hinh Tuyết đường lui .
“ cảm thấy Tôn Manh Manh trong đội ca hát cũng tệ lắm, nếu đội trưởng Lý tin tưởng thì hiện tại thể để cô thử một .”
Tôn Manh Manh mà cô chính là mới cùng đến đoàn văn công phỏng vấn cùng cô lúc .
Tôn Manh Manh đang trong đội ca hát chút giật hoảng sợ, ngờ rằng Diệp Ninh sẽ đột nhiên nhắc đến cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-108.html.]
Bởi vì cô là mới, cho nên từ khi phân phối đến đội ca hát bất cứ cảm giác tồn tại nào, vẫn luôn theo hợp xướng.
Tất cả đều sang , của đội ca hát càng đổi sắc mặt, tất cả đều dồn ánh mắt Tôn Manh Manh ít để ý đến .
Nghe mà Diệp Ninh đề cử, đến cả Lý Kiến Hoa cũng chút kinh ngạc, thậm chí mất vài giây mới tìm vị trí của Tôn Manh Manh.
Anh nhớ rõ lúc khi phỏng vấn, Tôn Manh Manh cũng biểu diễn một bài hát, cảm giác đúng là cũng tệ lắm.
“Cô với Tôn Manh Manh hả?”
Phản ứng đầu tiên của Lý Kiến Hoa chính là cái , nếu thì đội ca hát nhiều như thế, vì cô cố ý đề cử Tôn Manh Manh chứ?
Diệp Ninh lắc đầu : “Chúng quen , nhưng đội ca hát đào tạo hát chính dự thì cũng liên quan gì đến chuyện quen . Dù bây giờ cũng đang rảnh, bằng cứ để cho Tôn Manh Manh thử .”
“Đội trưởng Lý, cảm thấy Diệp Ninh đúng đó, nếu Vương Hinh Tuyết mãi vẫn về, chúng cũng thể cứ chờ cô suốt một ngày đúng ?” Trịnh Thư Vân phản ứng đây, cũng thúc giục theo.
Lý Kiến Hoa theo bản năng về phía Từ Minh Vũ.
Từ Minh Vũ cho một ánh mắt khẳng định.
“Được , Tôn Manh Manh, cô ở chính giữa, phụ trách hát đoạn hát chính của Vương Hinh Tuyết.” Lý Kiến Hoa cũng do dự nữa, đúng, dù cũng chỉ là thử thôi, cũng tổn thất bất cứ thứ gì.
Tôn Manh Manh ngờ đội trưởng thật sự đồng ý, vô ánh mắt kinh ngạc hoặc hâm mộ, cô bước ngoài.
Cô vẫn là một mới, còn kinh nghiệm hát chính một , căng thẳng thì là dối.
Diệp Ninh về sân khấu, lúc ngang qua Tôn Manh Manh, cô dừng chân , gần như gằn từng chữ : “Cơ hội chỉ một , thể nắm bắt thì chỉ thể xem chính cô thôi đó!”