Cô hứa với , chỉ cần bọn họ đồng ý cho Diệp Đống theo học tay nghề, mỗi tháng cô sẽ trả cho đối phương tám mươi đồng coi như tiền học phí.
Làm học đồ còn đưa tiền cho , vì bảo vệ chút tự tôn của Diệp Đống, cô cũng chuyện cho ai .
“Tiểu Đống kinh nghiệm gì, nhưng thông minh, chỉ cần chịu bỏ công thì nhất định sẽ học .”
Sự khẳng định của Cố Phong trong lòng Diệp Ninh thoải mái một chút.
“Chỉ mong sẽ giống như những gì , hiện tại quan trọng là nó chịu bước bước đầu tiên .”
Cố Phong vẻ u sầu mặt Diệp Ninh, ánh mắt dần trở nên thâm thúy hơn hẳn...
Xưởng sản xuất điện ảnh.
Trương Quốc Trụ đang ở trong phòng cắt nối biên tập đột nhiên tiếng đầy vui sướng của Ngô Á Thu từ bên ngoài truyền .
Anh tạm ngưng công việc đang , mở cửa ngoài đón.
Ngô Á Thu vô cùng kích động, thấy lập tức giơ tay ôm chặt lấy vai .
“Xong xuôi! Thành công !”
Trương Quốc Trụ khó hiểu hỏi: “Thành công gì chứ?”
Chuyện gì mà thể ông vui vẻ đến thế .
Ngô Á Thu miễn cưỡng giữ bình tĩnh : “Ông Thường mới gọi điện thoại cho , ông đồng ý biểu diễn ca khúc chủ đề của điện ảnh chúng !”
Trương Quốc Trụ cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc, rõ ràng ngày hôm khi bọn họ đến đó còn thể thấy mặt đối phương, tự nhiên ông đổi ý ?!”
“Ông đùa đó?”
Bất ngờ đến quá đột ngột.
Ngô Á Thu cũng cảm thấy việc khó tin: “Ông Thường ngày mai sẽ đến đây thu âm, hiện tại lập tức liên lạc với Diệp Ninh, xem xem chiều mai cô thể đến đây để đích gặp mặt ông Thường .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1166.html.]
Ca khúc là do Diệp Ninh sáng tác, cô chuyện trực tiếp với Thường Hậu Phát sẽ hiệu quả càng hơn.
“Được . Bây giờ lập tức gọi điện thoại cho Diệp Ninh ngay.”
Diệp Ninh nhận điện thoại của Trương Quốc Trụ đúng lúc cô đang cãi với Diệp Đống.
“Không thành vấn đề, ngày mai sẽ đến đó đúng giờ.”
Buông ống điện thoại xuống, cô nghiêm túc về phía Diệp Đống đang thẳng mặt .
Ba thầy từ lâu .
Cô hỏi Diệp Đống học với ào, ngờ Diệp Đống chọn nào hết.
TBC
“Em lớn thế , bắt đầu đầu học mấy thứ đó từ đầu, chẳng là chờ đến lúc bảy tám chục tuổi mới thể xuất sư ? Hơn nữa xây nhà thì cái gì chứ? Mỗi ngày đều việc với mấy cục gạch và xi măng. Nghề mộc cũng bẩn chết, ngoại trừ gia cụ cho thì còn tương lai gì nữa ? Công nhân hàn điện nguy hiểm, cẩn thận là sẽ tàn tật ngay.”
Cậu lẩm bẩm lầm bầm bày tỏ sự khinh bỉ và khó chịu đối với mấy công việc .
Lửa giận của Diệp Ninh lập tức bùng lên, nếu hiện tại chân cẳng của cô nhanh nhẹn, cô nhào lên tát cho vài bạt tay .
“Em xem thường nhân dân lao động đó hả? Hay là em chướng mắt mấy ngành nghề kỹ thuật? Cái cái , lẽ cứ chơi bời lêu lỏng như em thì mới là ?”
Diệp Đống bĩu môi : “Chị, nếu chị lo cho em thì thể thẳng .”
Ngực Diệp Ninh phập phồng kịch liệt, cô thật sự lo cho nữa đó!
Cố Phong nghiêm khắc mở miệng : “Tiểu Đống, em chuyện với chị của em như thế hả? Chị của em là giúp em cái nghề trong , xã hội mới chỗ !”
Diệp Đống cũng suy nghĩ như thế là đúng, nhưng mà cảm thấy trong lòng cần bằng.
“Em với chị đều là do một sinh , chị của em thể hát, thể đàn đàn dương cầm, em cảm thấy em cũng thể .”
“Em cái con khỉ!” Diệp Ninh chửi tục, thằng ranh đúng là là cái thứ gì mà.
Diệp Đống tủi về phía Cố Phong: “Anh rể...”
Cậu Cố Phong về phe của .