Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-03-10 15:37:21
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Phong giường bệnh, mặt tối sầm, đùi thương nên xoay cũng , chỉ thể bực bội tiếng ngáy của Diệp Ninh mất ngủ, ước gì thể bịt miệng của cô .

Cứ như thế, bao lâu , ngay lúc đang mơ mơ màng màng, đột nhiên ý thức đang sờ mặt của .

Tuy rằng đối phương nhẹ nhàng, chạm cũng cẩn thận, nhưng với tính cảnh giác của một quân nhân, vẫn lập tức mở bừng mắt.

Nếu hiện tại thương thì chắc chắn trực tiếp đè xuống đất, nhưng mà hiện tại chỉ thể tạm thời xác định xem là chuyện gì xảy .

Vẻ sắc bén trong mắt còn rút , gương mặt tròn vo của Diệp Ninh rơi trong tầm mắt.

Diệp Ninh rõ ràng cũng ngờ rằng sẽ đột nhiên tỉnh , hoảng sợ, cánh tay đang duỗi về phía cũng lập tức rụt trở về ngay.

“Anh, tỉnh ?”

TBC

Rõ ràng là cô việc bắt quả tang nên chột .

Sắc mặt Cố Phong lạnh lùng đến cùng cực: “Cô đang cái gì đó?”

Diệp Ninh ấp úng giải thích: “... đắp chăn, đúng, định đắp chăn cho .”

Cố Phong đương nhiên sẽ tin tưởng lời dối vụng về của cô: “Đắp chăn lên mặt của luôn ?”

Rõ ràng phụ nữ đang tranh thủ lúc ngủ để sờ mặt , loại hành vi chẳng khác nào hành vi vô liêm sỉ động phòng với hai tháng .

Diệp Ninh vạch trần chỉ cảm thấy hổ, ngược còn một cách đương nhiên: “Chẳng chỉ là sờ mặt thôi , cái gì mà hổ chứ. Không quyết định sẽ ly hôn ? Nếu chúng vẫn là vợ chồng, thiết một chút cũng bình thường mà đúng ?”

Cố Phong chỉ cảm thấy buồn nôn, giống như mới nuốt sống một con ruồi bọ , thì xác nhận chuyện , cho nên mới thèm che giấu nữa.

Không ngờ chỉ đạo viên đúng, đúng là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

“Nơi là bệnh viện!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-118.html.]

Trong giọng trầm thấp đè nén lửa giận cực kỳ rõ ràng.

đương nhiên đây là bệnh viện, nếu thích ở đây thì chờ đến khi xuất viện . Anh cũng mà, thật chờ ngày từ lâu .”

Diệp Ninh ngượng ngùng , cánh tay nổi đầy da gà.

Toàn Cố Phong giống như một lớp bóng đêm bao phủ, âm trầm khủng bố. Diệp Ninh dám cá chắc nếu hiện tại thể nhúc nhích thì chắc chắn sẽ giơ chân sút cô bay ngoài.

“Hiện tại thấy cô, một là cô rời khỏi căn phòng bệnh , hai là !”

Cố Phong chỉ cảm thấy hiện tại thật sự cần tìm một chỗ để yên lặng .

Diệp Ninh đạt mục đích, vô cùng thông cảm : “Anh đừng giận mà, ngoài là .”

Cố Phong nhắm mắt , cô thêm cái nào nữa.

Sáng sớm, Diệp Ninh ngáp dài đoàn văn công, tuy rằng ngay cô ngủ ngon, nhưng mà tâm trạng đang vui vẻ.

“Diệp Ninh, chào buổi sáng.”

Trịnh Thư Vân chủ động chào hỏi cô, hai cùng .

Hôm nay vẫn cứ luyện tập là chính, chờ của dàn nhạc đến phòng luyện tập thì tất cả đội viên của đội ca hát đều sẵn sân khấu chờ đợi.

Khách hẳn với , thái độ hôm nay của đội ca hát thiện, còn vẻ kiếm chuyện gây hấn nữa.

Vương Hinh Tuyết cũng mặt trong đội ngũ, chỉ mới qua một đêm mà cô trông tiều tụy nhiều, thèm để ý đến bất cứ ai.

Tôn Manh Manh đương nhiên cũng mặt, cô ở vị trí trong cùng của đội, giống như chuyện ngày hôm qua từng diễn .

Diệp Ninh hề lo lắng Tôn Manh Manh sẽ thua Vương Hinh Tuyết trong cuộc đua thầm lặng , bởi vì Tôn Manh Manh thật sự rõ bản cái gì.

Tập luyện nhanh chóng bắt đầu, vẫn là Vương Hinh Tuyết hát chính, chuyện vẫn cứ tiến hành như bình thường.

Loading...