Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1229

Cập nhật lúc: 2025-03-24 23:09:55
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ừm...”

Không ngờ Cố Phong ấp úng.

“Vấn đề khó trả lời đến thế ?” Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc trêu chọc.

Chỉ mới gặp nửa tháng, trở nên ngượng ngùng xoắn xuýt như thế?

“Không . Chỉ là tiện cho lắm.” Tiếng của Cố Phong rõ ràng nhỏ hơn nhiều, giải thích.

Diệp Ninh sửng sốt, đó ý thức gì đó: “Được , hỏi.”

Không đợi cô xong, ống vang lên tiếng đáp đồng thanh.

“Chị dâu, doanh trưởng nhớ chị!”

Giọng rõ ràng cùng một , mà là một đống .

Cho dù cách ống , lỗ tai Diệp Ninh cảm thấy chút chói tai, mặt lập tức đỏ bừng lên.

“Bọn họ thể tiếng em chuyện hả?”

Lúc nãy Cố Phong tiện, cô nghĩ đến chuyện lẽ là bên cạnh khác.

Sự thật chứng minh đúng là khác, hơn nữa chỉ thể lời Cố Phong , hình như bọn họ còn thể lời cô thì ?

“Ừ.” Cố Phong cho cô một câu trả lời khẳng định.

Diệp Ninh phát điên, gương mặt giống như lửa đốt.

“Sao chịu nhắc nhở em sớm chứ?”

Giọng đầy cưng chiều của Cố Phong truyền đến, ngược còn thèm để ý: “Không gì, thấy thì .”

“Chào chị dâu!”

“Chị dâu, doanh trưởng nhớ chị lắm đó, chỉ cần thời gian rảnh là sẽ cầm ảnh chụp của chị ngắm.”

“Chị dâu, chừng nào thì chị với doanh trưởng rượu mừng thế, đều đang chờ ăn kẹo mừng của doanh trưởng!”

...

Ở đầu dây bên vô cùng nhộn nhịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1229.html.]

Mặt mày Diệp Ninh tràn ngập ý .

Tất cả đều chuyện cô và Cố Phong ly hôn từ lâu, hiện tại bọn họ mở miệng ngậm miệng đều là chị dâu, còn chút kiêng dè trêu chọc, nghĩa là Cố Phong cũng che giấu chuyện bọn họ với .

Hành vi công khai cô cảm thấy tràn ngập cảm giác an .

Đồng thời cũng thể cảm giác Cố Phong kiên định với phần tình cảm .

“Mấy kêu nữa thì và chị dâu của các sẽ thời gian chuyện đó!” Cố Phong gân cổ lên quát to.

Quả nhiên bên lập tức trở nên yên lặng .

“Đừng để ý đến bọn họ, bình thường chiều bọn họ quá, cho nên bọn họ mới dám ngông cuồng như thế đó.” Tuy rằng ngoài miệng Cố Phong như thế, nhưng mà giọng điệu nhẹ nhàng chút trách mắng gì cả.

“Cũng khá đấy chứ.” Diệp Ninh chỉ cần tưởng tượng đến tình cảnh bên , cảm thấy vẻ hòa hợp.

Cố Phong tranh thủ thời gian : “Em định chừng nào về? Bên thì còn cần mười ngày nữa là xong, đến lúc đó thể đến đón em.”

Diệp Ninh suy nghĩ : “Em thể xác định nữa, ngày mai em sẽ đến nhà thăm cha . Chờ diễn tập xong thì chúng liên lạc tiếp.

“Được . Đã đến giờ, thể chuyện nữa.” Cố Phong cũng nỡ, nhưng cũng đành chuẩn cúp điện thoại.

Diệp Ninh với ống điện thoại: “Nhớ chăm sóc cho bản đó.”

“Em cũng .” Cố Phong xong, cúp điện thoại.

Điện thoại vẫn cứ dán sát lỗ tai của Diệp Ninh, bên trong phát tiếng “tút tút”, một lúc lâu mới lưu luyến rời buông xuống.

Thời gian trò chuyện ngắn ngủi, giống như còn kịp cái gì, nhưng giống như hết .

TBC

Giờ phút , trong lòng Diệp Ninh cảm thấy yên tâm từng .

Ngày hôm .

Trời còn sáng, Diệp Ninh và Diệp Đống cùng ngoài.

Diệp Ninh vẫn cứ che mặt kín mít.

Vết thương Diệp Đống cũng khôi phục, chỉ thể lựa chọn bộ.

Bọn họ sớm như thế là vì sợ trời sáng , trong thôn sẽ trở nên nhộn nhịp, bọn họ khó thể ngoài.

Hai chị em bọn họ khỏi thôn cũng sốt ruột, chậm rãi bộ về phía thôn Hạnh Hoa.

Hai đều khá may mắn, một lúc chặn một chiếc xe lừa dọc đường.

Loading...