Diệp Ninh gỗi lên cánh tay của Cố Phong, chui trong lòng n.g.ự.c .
Đến cả ánh trăng từ cửa sổ chiếu đều cô cảm thấy vô cùng trong sáng.
“Tốt thật.”
Cô nhẹ nhàng nỉ non.
Cố Phong gác cằm tóc của cô, cũng đang hưởng thụ gian yên tĩnh hiếm .
“Vết thương của đều lành hết ?” Diệp Ninh quan tâm hỏi.
Cố Phong dùng giọng khàn khàn “ừ” một tiếng.
Diệp Ninh xoay về phía , duỗi tay bên trong áo sơ mi của .
Hơi thở của Cố Phong cứng , trực tiếp túm lấy cổ tay của cô.
“Em gì đó?”
Giọng đầy áp lực, giống như gặp kẻ địch.
Diệp Ninh cố nhịn : “Em sờ mấy vết thương .”
Không đích kiểm chứng thì cô khỏi hẳn thật chứ?
“Không ?”
Cô mang theo một chút ý hỏi, đó ngẩng đầu lên.
Ánh mắt của cô chạm đôi mắt sâu thấy đáy của đàn ông .
Cổ họng của Cố Phong lăn lên lăn xuống, hiện tại dùng hết bộ sức lực cố gắng nhẫn nhịn.
Lúc thật sự giống như sợi dây đàn căng đến cực hạn, chỉ cần chạm nhẹ sẽ đứt gãy ngay.
“Đừng nghịch.”
Diệp Ninh quan tâm nhiều như thế, vô cùng khí phách tránh khỏi tay của , vuốt ve vết sẹo .
Cố Phong dám nhúc nhích tí nào, cảm nhận lòng bàn tay mềm mại của cô tạo từng luồng cảm giác tê dại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1307.html.]
Không qua bao lâu , Diệp Ninh rầu rĩ : “Sau đừng thương nữa, ?”
“Được.” Đầu óc Cố Phong trống rỗng từ lâu .
Diệp Ninh thể nào , nhưng mà thấy đồng ý, trong lòng cũng bớt đau lòng hơn một chút.
TBC
“Vì vẫn luôn hỏi em chuyện của Lý Vân Phong?”
Tuy rằng hiện tại nhắc đến Lý Vân Phong thật sự ảnh hưởng đến tâm trạng, nhưng cô hai bọn họ bất cứ ngăn cách nào.
Suy nghĩ mơ màng của Cố Phong kéo , ôm chặt lấy cô.
“Nếu em thì đừng .”
Thật đều , Lý Vân Phong coi như là mối tình đầu của cô, chẳng qua đàn ông đáng để gánh vác trách nhiệm.
Anh thèm để ý đến tên Lý Vân Phong , chỉ là ghen tị vì là ?
“Phải chứ. là lúc em cực kỳ si mê Lý Vân Phong, vì tên đó, em nhiều chuyện nhà tức giận, nhưng mà bọn em cũng từng thật sự hẹn hò yêu đương bao giờ. Lý Vân Phong vẫn luôn lợi dụng em, để em cung cấp điều kiện sinh sống càng hơn cho . Cho nên khi em nhận thức điểm , ngoại trừ cảm thấy chán ghét tên đó thì còn bất cứ tình cảm gì khác.”
Diệp Ninh thể nào cho Cố Phong cô là Diệp Ninh của quá khứ, cũng thể phủ nhận đoạn quá khứ với Lý Vân Phong , cho nên hiện tại cô quyết định thẳng thắn thành khẩn thừa nhận.
Cô cũng quan sát biểu cảm của Cố Phong, chỉ là dán sát bên cạnh , cảm nhận nhịp tim đập của .
“Lần em ở trong nhà dưỡng thương xảy một vài chuyện, đó gặp lvp mới nghiệp đại học về. Lý Vân Phong đại khái là tình hình hiện tại của em, cho nên mới bắt đầu với em nữa. Em vốn dĩ cũng để ý đến tên đó, nhưng mà...”
“ mà nghĩ đến những tổn thương mà với em, em nuốt nổi cục tức , cho nên quyết định cho một bài học.”
Cố Phong tiếp lời câu của Diệp Ninh, đoán sai chút nào.
“ là như thế.” Diệp Ninh đưa câu trả lời khẳng định: “Em như thế, giận ?”
Cô cũng thể xác định Cố Phong chấp nhận phương pháp xử lý của cô .
“Nếu giận thì em định như thế nào?”
Cố Phong hỏi ngược Diệp Ninh sửng sốt, đó tránh khỏi lòng n.g.ự.c của , nương theo ánh trăng để quan sát gương mặt của .
“Anh nghiêm túc đó hả?”
Nếu thật sự để ý chuyện , lẽ cô đổi cách thức xử lý của một vài chuyện .