Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1314

Cập nhật lúc: 2025-03-26 00:43:09
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mục Văn Hạo rõ ràng cảm nhận sự chần chừ và do dự của cô , tiếp tục thuyết phục: “Chắc là cô cũng năng lực của , vì hiện tại đây rối rắm đau khổ thì bằng hợp tác cùng với , giải quyết nhanh gọn việc .”

“Anh cái gì?”

Ngô Hàm Nhu cũng một cô gái ngây thơ, cô tuyệt đối sẽ khác khống chế.

Mục Văn Hạo cầm lấy ly rượu, rót đầy ly rượu cho cô : “Yên tâm . sẽ chuyện gì trái pháp luật phạm tội, cô Cố Phong, mà Diệp Ninh, hai chúng hợp tác với cùng đạt thứ .”

Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt , cảm thấy đang mơ giữa ban ngày.

Cho dù Cố Phong thì Diệp Ninh cũng sẽ chỉ lựa chọn của cô .

chần chừ một lúc, ánh mắt chăm chú đầy đắc ý của Mục Văn Hạo, chút hoang mang bưng ly rượu đến bên miệng, uống một cạn sạch.

Hai mắt Mục Văn Hạo sáng rực lên, sớm đoán kết quả như thế .

TBC

Bởi vì Ngô Hàm Nhu sẽ vô duyên vô cớ xuất hiện trong địa bàn của .

Có thêm Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, nhất định thể Diệp Ninh.

Ngày hôm .

Khi Diệp Ninh xuất hiện ở đoàn văn công thì bộ đoàn văn công đều trở nên náo nhiệt.

Các thành viên của các bộ phận khác đều chạy đến bộ phận nhạc khí, cho nên khi mấy Từ Minh Vũ đến thì chen trong nữa.

Tối hôm qua Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng nhận tin tức hôm nay Diệp Ninh sẽ đến . Tuy rằng bọn họ đều chuẩn sẵn tâm lý từ , nhưng khi thấy cảnh vẫn cứ giật dở dở .

Người bên ngoài thì cũng thôi, đến cả mấy đồng nghiệp trong đoàn thấy Diệp Ninh cũng kích động đến thế chứ?

“Nhường đường chút nào! Nhường đường chút nào!”

Hai chen lấn đổ mồ hôi đầy đầu, cuối cùng mới đến đại sảnh huấn luyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1314.html.]

Mà lúc Diệp Ninh đang vây quanh mấy vòng xin chữ ký.

Nhìn thấy Từ Minh Vũ, cô giống như gặp cứu tinh, vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu.

Từ Minh Vũ lập tức ngầm hiểu, bày tư thế đội trưởng, gân cổ lên hét to.

“Hiện tại đang là thời gian việc, lo mà chạy đến đây hết gì?! Mau về !”

Lý Kiến Hoa cũng phụ họa theo, hơn nữa còn bảo của đội ca hát ngoài đầu tiên.

Bọn họ đuổi suốt sáu bảy phút, cuối cùng đội nhạc khí mới coi như yên lặng .

Lúc thì đồng phục đoàn văn công của Diệp Ninh chen lấn nhăn nheo, cô về phía Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa : “Đội trưởng Từ, phiền quá .”

“Cái thì gì mà phiền chứ. Hôm nay là ngày đầu tiên cô về, đều khó tránh khỏi kích động hơn một chút, lẽ sẽ như thế nữa.” Từ Minh Vũ ha hả, thấy Diệp Ninh của hiện tại, lập tức tươi như hoa.

“Cô khỏi hẳn ? Cũng thể cố chịu đựng vết thương !”

Hiện tại cô chỉ là cục cưng của đội nhạc khí mà còn là đối tượng bảo vệ trọng điểm của bộ đoàn văn công.

Diệp Ninh đưa câu trả lời khẳng định: “Đã việc gì , thể việc bình thường .”

“Vậy là , .” Từ Minh Vũ vui vẻ lặp một câu, tuy rằng cơ thể của Diệp Ninh vấn đề gì, nhưng mà bọn họ cũng sẽ sắp xếp cho cô lên sân khấu trong những buổi biểu diễn bình thường.

“Cô cũng ở trong đội hai ba tháng , trong đội cũng tuyển thêm vài thành viên mới, để giới thiệu cho cô.

Diệp Ninh theo hướng mà Từ Minh Vũ chỉ, ngoại trừ các thành viên cũ như Lý Mạn Mạn thì đúng là trong đội ngũ thêm một vài gương mặt mới xa lạ.

Hiện tại mấy đội viên mới đều đang dùng ánh mắt tỏa sáng chằm chằm cô.

“Đây là Dư Hòa, Lưu Mộc Lan, Trần Hân và Viên Băng.”

Từ Minh Vũ lập tức giới thiệu tên của bọn họ.

Nói xong lời cuối cùng, khi đến Viên Băng, cố ý bổ sung thêm một câu với Diệp Ninh: “Viên Băng cũng là đánh đàn dương cầm.”

Loading...