Đương nhiên Diệp Ninh cũng ý định từ chối, mấy ngày nay trong đoàn chăm sóc cô nhiều, cô cũng ơn.
Huống chi công việc đúng là áp lực, nhưng nó cũng là cơ hội và động lực.
“Được .”
Lâm Thanh thấy cô đồng ý dứt khoát như thế, trong lòng cũng thả lỏng .
“Thời gian sáng tác khá gấp gáp, nhất là thể thành trong vòng mười ngày.”
Diệp Ninh : “Không thành vấn đề!” Sau đó mới chào tạm biệt Lâm Thanh.
Cô đến cửa văn phòng , Lâm Thanh đột nhiên nghĩ đến gì đó mà gọi cô .
“Cô thiết với ông chủ của phòng ca múa Hồng Hải lắm hả?”
Câu hỏi của Lâm Thanh rõ ràng Diệp Ninh sửng sốt.
Đã lâu lắm cô gặp Mục Văn Hạo, thậm chí vứt bỏ đàn ông đầu.
Hiện tại Lâm Thanh nhắc đến, trong lòng cô dâng lên cảm xúc bực bội và chán ghé đối với Mục Văn Hạo.
“Không thiết gì lắm, chuyện gì ?”
Giọng của Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc, cô Lâm Thanh chắc chắn sẽ vô duyên vô cớ hỏi như thế.
Lâm Thanh cũng truy cứu xem câu trả lời của cô là thật giả, chỉ tiếp tục hỏi: “Cô sáng tác ca khúc cho Hồng Hải ?”
Tin tức đồn thổi khắp nơi, nhưng Lâm Thanh vẫn cứ cảm thấy chị cần xác minh với cô một .
TBC
Diệp Ninh lập tức ý thức gì đó, ánh chằm chú của chị , gật đầu đáp .
Lâm Thanh khá kinh ngạc, từ đầu đến cuối chị vẫn luôn cảm thấy đây chỉ là chiêu trò marketing của Mục Văn Hạo, cố ý lợi dụng danh tiếng của Diệp Ninh để tạo thế.
Chị thậm chí chuẩn sẵn tinh thần truy cứu giúp Diệp Ninh .
mà chị ngờ rằng ca khúc thật sự do Diệp Ninh sáng tác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1316.html.]
“Mấy ngày nay tên Mục Văn Hạo vẫn đang dùng lực nâng đỡ một ca sĩ nữ tên là Phùng Ninh Ninh, ca khúc mắt đầu tiên mà Phùng Ninh Ninh trình diễn chính là bài hát do cô sáng tác, kiếm ít mức độ nổi tiếng.”
Chị cảm thấy lẽ Diệp Ninh đến vấn đề .
Diệp Ninh thật sự , nhưng mà cô cũng quá bất ngờ hành vi của Mục Văn Hạo.
Lam một ăn, Mục Văn Hạo sẽ bắt lấy bất cứ cơ hội mà thể lợi dụng, tối ưu hóa giá trị mà thể lấy .
“Lúc tiếp xúc một ít với Mục Văn Hạo, tặng cho một vài ca khúc do sáng tác.”
Mấy bài hát cũng tiết lộ ngoài, cũng sẽ liên quan đến bất cứ bản quyền và riêng tư gì, cho nên Diệp Ninh cảm thấy đây cũng vấn đề gì lớn.
Lâm Thanh sắc mặt thản nhiên của Diệp Ninh, thầm thở dài trong lòng.
Cô tặng mấy ca khúc, chỉ một ca khúc hiện tại mà thôi.
“Dù thì phòng ca múa Hồng Hải cũng là nơi quá chính quy, còn cái tên Mục Văn Hạo ở, cũng danh tiếng lắm ở bên ngoài. Nếu như cô và từng tiếp xúc với thì thôi , cô cố gắng hạn chế tiếp xúc với hơn. Dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của cô, bất cứ gió thổi cỏ lay gì cũng đều sẽ phóng đại đến vô hạn.”
Giọng của chị tính là quá trịnh trọng, chỉ thoáng nhắc nhở một chút thôi.
Diệp Ninh là một thông minh như thế, lẽ là thể hiểu ý của chị .
“Sau sẽ để chuyện như thế xảy nữa.” Diệp Ninh hứa hẹn, cô đề phòng Mục Văn Hạo hơn bất cứ nào.
Lâm Thanh khá yên tâm về cô, cuối cùng dặn dò một câu: “Sau nếu vấn đề gì thì thể báo cáo với trong đoàn bất cứ lúc nào.”
Đoàn văn công chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của cô.
Quân khu, binh đoàn.
Lúc , Cố Phong cũng đang trong văn phòng của Trịnh Hồng Xương, hồi hộp lo lắng chăm chú mỗi một cử động nhỏ của Trịnh Hồng Xương.
Một phút , Trịnh Hồng Xương thu hồi ánh mắt đang thứ bàn , vỗ tay, phát tiếng vang điếc tay.
“Bậy bạ! Đây rõ ràng là đang bậy mà!”
Cố Phong rõ ràng là ngờ rằng ông sẽ phản ứng như thế, trong lòng cũng trầm xuống.