Toàn Mộng Kiều Nhụy run lên, dám ở đây nữa, dùng tốc độ nhanh nhất rời phòng bệnh.
Mục Văn Hạo lệnh với Hà Bân: “Cậu cũng ngoài.”
Đây là cuộc đối đầu giữa và Cố Phong!
Hà Bân hề chần chờ, xoay gay.
Không bao lâu , trong phòng bệnh chỉ còn hai Mục Văn Hạo cùng Cố Phong.
TBC
Mục Văn Hạo càng thèm kiêng nể gì: “Cố Phong, đừng tưởng rằng còn cơ hội thể bắt đầu nữa với Diệp Ninh. Người mà , cũng vĩnh viễn đừng mơ mà ! Hiện tại tất cả trong thành phố đều , Diệp Ninh và đang phát triển mối quan hệ mập mờ, thể gì nào?”
Trên mặt Cố Phong kết một lớp băng lạnh lẽo: “Anh cảm thấy thể cái gì ?”
Mục Văn Hạo cảm thấy câu hỏi của đúng là quá ngu ngốc, sợ hãi chút nào.
“Anh điểm khác biệt lớn nhất giữa và là cái gì ? thể việc từ thủ đoạn, nhưng . Anh quá nhiều uy hiếm, mà bộ quần áo càng là gông xiềng của . Trước thể uy h.i.ế.p bắt ly hôn với Diệp Ninh, thì hiện tại cũng thể cho hai trở thành xa lạ. Cho nên khuyên , đừng trêu chọc , nếu cho danh tiếng của trở nên thối nát, trắng tay !”
Anh là một thằng khốn nạn, một tên vô , thậm chí là một tên lưu manh sống, nhưng loại như cũng chính là khắc tinh của loại như Cố Phong.
Cố Phong giận ngược còn mỉm , ý sợ đến sởn tóc gáy.
“Vậy ?”
Mục Văn Hạo đắm chìm trong phán đoán của , luôn tự tin bản một cách thái quá.
“Suốt đời cũng thể đấu , thể xử lý , cướp dược Diệp Ninh. Anh thì cái gì, chỉ thể trơ mắt thôi.”
Giờ phút phát tiết hết tất cả sự thất bại mà cảm nhận Diệp Ninh lên Cố Phong.
Chỉ cần mơ mộng viển vông tình yêu của Diệp Ninh mà chỉ giành lấy cơ thể của cô, thì đây là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1345.html.]
Nếu hiện tại Mục Văn Hạo còn lý trí, chắc chắn sẽ thể thấy vẻ lạnh lùng và sát ý trong mắt của Cố Phong.
mà hiện tại bộ lý trí của đều ghen tị và tức giận chiếm lĩnh.
Lúc Cố Phong đến giường bệnh.
Hai gần trong gang tấc, bốn mắt .
Cho dù là thế, Mục Văn Hạo vẫn cứ quyết định tiếp tục dùng lời kích thích Cố Phong.
“Mấy tham gia quân ngũ như các , vĩnh viễn chỉ thể sống theo khuôn phép thôi. Ha ha ha! Cố Phong, thật , cảm giác uy h.i.ế.p dễ chịu ?”
Cố Phong sâu kín mở miệng: “Anh sai .”
Anh hỏi một đằng trả lời một nẻo như thế cũng Mục Văn Hạo hài lòng, nhưng mà vẫn cứ hỏi : “ sai cái gì chứ?”
Giây tiếp theo, Cố Phong chút do dự giơ tay bóp chặt lấy cổ của .
Cảm giác ngạt thở đột nhiên ập đến con ngươi của Mục Văn Hạo co rút kịch liệt. Anh đầu tiên là lộ vẻ mặt khó tin, đó lập tức nở một nụ vặn vẹo.
“Anh giỏi thì cứ g.i.ế.c thật ? Anh dám! Anh là một thằng hèn! Nếu c.h.ế.t thì cũng chôn cùng với !”
Anh dám chắc rằng Cố Phong chỉ đang dáng cho , dùng phương thức ngây thơ để hù dọa mà thôi.
mà tiếp theo đó Cố Phong dùng hành động của cho câu trả lời.
Anh bắt đầu dần dần siết c.h.ặ.t t.a.y .
Mục Văn Hạo chỉ cảm thấy càng lúc càng khó thở, mặt và cổ nổi đầy gân xanh.
Khi chút khí cuối cùng trong lòng n.g.ự.c xài hết, ý thức của cũng dần dần trở nên mơ hồ.
Cố Phong thật sự ... g.i.ế.c ?!!