Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1408

Cập nhật lúc: 2025-03-26 23:26:28
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà Mục Văn Hạo cũng trở thành trò của trong giới, trèo cao Diệp Ninh, ngờ rằng mất cả chì lẫn chài.

nuôi mấy tác dụng gì chứ? Một chút chuyện nhỏ như thế cũng giải quyết .” Giọng điệu của Mục Văn Hạo trở nên vô cùng lạnh lùng.

Thật Hà Bân cũng bất đắc dĩ, mấy ngày nay đuổi nhiều , nhưng mà bọn họ mới thì mấy fans mê ca nhạc xuất hiện nữa.

Hiện tại bên ngoài đang , bọn họ cũng thể dùng bạo lực với những đó .

lập tức xử lý ngay.”

Không ai thể chịu đựng lửa giận của Mục Văn Hạo.

Hà Bân rời , trong văn phòng chìm yên lặng giống như c.h.ế.t chóc.

Mục Văn Hạo đốt một điếu thuốc lá, bản bình tĩnh .

Một lúc , bực bội cầm điện thoại lên, do dự giây gọi đến một điện thoại.

“Alo, xin hỏi ai ?”

Ngay khoảnh khắc giọng của Diệp Ninh từ trong ống truyền , phiền loạn, tức giận trong lòng đều biến mất sạch sẽ còn sót chút gì.

Anh vẫn là phát điên phụ nữ !

“Alo, ai thế?”

Diệp Ninh ở đầu dây bên ai trả lời, lặp nữa.

Mục Văn Hạo hít một thật sâu, đè nén cảm xúc đang sôi trào nào đó, lên tiếng hỏi: “Thú vị lắm ?”

Diệp Ninh gần như nhận ngay lập tức, hề do dự thêm một giây nào nữa, trực tiếp cúp máy.

Câu thứ hai đến bên miệng Mục Văn Hạo , tiếng “tút tút tút” phát từ trong ống chặn trong cổ họng.

“Phù phù!”

Hơi thở của lập tức trở nên dồn dập, nhanh chóng gọi điện thoại sang nữa.

Lần điện thoại reo đến hồi chuông cuối cùng cũng máy.

Anh chịu bỏ buộc, gọi thứ ba.

TBC

trực tiếp biến thành trạng thái thể nào kết nối .

Không cần đoán cũng Diệp Ninh rút dây điện thoại .

Rầm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1408.html.]

Anh đ.ấ.m mạnh lên bàn, ngón tay đỏ bừng.

“Diệp Ninh, cô ghét đến mức ?”

Sự tuyệt tình của Diệp Ninh mất lý trí, điên cuồng hủy diệt hết tất cả thứ!

cho cô cơ hội cuối cùng , nếu cô đối xử với như thế, cũng đừng trách dùng thủ đoạn độc ác!”

Đôi mắt Mục Văn Hạo toát ánh sáng đáng sợ giống như ma quỷ.

Hiện tại gì kiêng dè nữa, cho dù là vạn kiếp bất phục thì cũng cô!

...

Chiều tối.

“Chúng ?”

Diệp Ninh thấy xe chạy khỏi thành phố, nhịn về phía Cố Phong đang lái xe hỏi.

Bốn giờ chiều Cố Phong gọi điện thoại đến cho cô, hỏi cô xem thể tan ca sớm một tiếng đồng hồ , xác định cô về sớm thì lập tức lái xe đến đón cô.

“Bí mật.” Cố Phong hiếm khi chơi trò úp úp mở mở.

Diệp Ninh càng tò mò hơn, nhưng mà sắc mặt nhẹ nhàng của thì chắc chuyện gì lớn.

Xe vòng qua con đường nhỏ ở nông thôn, mãi đến khi bầu trời dần tối xuống, cuối cùng xe mới dừng .

Đằng là một ngọn núi uốn lượn, chỉ một con đường nhỏ do thường xuyên tại , xe chắc chắn thể nào chạy tiếp nữa.

“Xuống xe thôi.”

Cố Phong gọi cô.

Diệp Ninh ngọn núi tối om , đoán rốt cuộc bọn họ cái gì.

Cố Phong mở cốp xe lấy túi hành quân , rõ ràng là chuẩn sẵn từ .

“Chúng chuẩn lên núi ?” Diệp Ninh hỏi, đồng thời may mắn vì mang giày cao gót đến nơi .

Cố Phong nắm lấy tay cô giải thích: “Đây là đỉnh núi mà bọn thường đến khi huấn luyện dã ngoại, quá cao, một tiếng đồng hồ là đến đỉnh .”

Tuy rằng Diệp Ninh rõ vì leo núi lúc đêm hôm như thế , nhưng chỉ cần thể ở cùng thì cái gì cũng đều cả.

“Được . Không thành vấn đề.”

Cố Phong , nắm tay cô nhanh về phía ...

Loading...