“Diệp Ninh, cô dự tính chừng nào thì đến đây? Phần chế tác hậu kỳ của điện ảnh cũng thành hết , tiếp theo đây sẽ tiến hành quá trình quảng cáo khi chiếu và sắp xếp lịch chiếu phim.”
Trương Quốc Trụ thúc giục hành trình của Diệp Ninh, dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại của cô, tuyệt đối thể giúp đỡ thêm cho việc quảng cáo điện ảnh.
Diệp Ninh cũng chào hỏi với Lâm Thanh , hơn nữa Lâm Thanh còn vô cùng hào phóng mà trực tiếp cho cô nghỉ nửa tháng.
“Ngày mai sẽ đến tình thành diễn xuất, chậm nhất tuần sẽ khởi hành, tuần sẽ qua đó.”
“Thời gian vấn đề gì nữa, chúng chờ cô đến!” Trong giọng của Trương Quốc Trụ vẻ vô cùng nhẹ nhàng, trò chuyện với Diệp Ninh trong chốc lát mới cúp điện thoại.
Cũng sắp đến giờ tan ca , Diệp Ninh sửa soạn đồ đạc chuẩn về nhà.
Lúc Chu Giai Bội đột nhiên từ ngoài cửa lú đầu : “Chị dâu, chị tan ca hả.”
Diệp Ninh thấy cô , bất giác mỉm .
“Bộ phận diễn kịch cũng rảnh rỗi đến thế ?”
Vừa đến giờ tan ca là thể về ngay.
Chu Giai Bội gật đầu : “Dạo gần đây lịch biểu diễn nào hết, đều khá rảnh rỗi.”
Diệp Ninh nghĩ đến Từ Minh Vũ qua tình hình gần đây trong đoàn, nụ dần dần vẻ nghiêm túc thế.
“Chị dâu, chúng thôi.” Chu Giai Bội thúc giục, ngắt ngang suy nghĩ của cô.
Hai nhanh chóng đến bãi đậu xa.
Vương Kim ở nơi đó chờ sẵn vô cùng đúng giờ.
Chu Giai Bội một giây còn đang chuyện rít rít hiện tại đột nhiên trở nên ngại ngùng nhiều, đến cả dáng cũng trở nên đầy hổ.
Vương Kim liếc mắt cô , đó mở cửa xe cho hai bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1421.html.]
“Hôm nay liên lạc với cửa hàng bán xe , bọn họ nhanh nhất cũng chờ đến tuần mới lấy xe .”
“Anh cố gắng giục bọn họ nhanh chút , tuần chúng đến kinh thành.”
Vương Kim và Diệp Ninh trong xe chuyện với .
Nghe Diệp Ninh đến kinh thành, Chu Giai Bội vội vàng hỏi: “Chị sẽ bao lâu thế?”
Diệp Ninh suy nghĩ một chút : “Điện ảnh của đạo diễn Ngô sắp khởi chiếu, chị qua đó tham dự quảng cáo, ngoài bên phía nhà xuất bản ảnh âm bên lẽ cũng cần thu băng từ mới, chắc là sẽ về quá nhanh .”
Chu Giai Bội vui vẻ mất mát.
Vui vẻ là vì cuối cùng điện ảnh cũng sắp chiếu , đó chính là bộ điện ảnh đầu tiên cô đóng.
TBC
Mà mất mát chính là điều cũng nghĩa là cô sẽ gặp bọn họ trong thời gian dài.
Mặc dù xe nhưng Vương Kim chẳng buồn chút nào, thậm chí còn chút hưng phấn.
Hiện tại là tài xế kiêm vệ sĩ của Diệp Ninh, mỗi tháng đều nhận tiền lương cao, nhưng mỗi ngày đều rảnh rỗi chết.
Công sức bỏ kém xa những gì nhận .
Đi kinh thành thì khác, như mới phụ lòng tiền công mà Diệp Ninh trả .
“Đi bao lâu cũng vấn đề gì hết, cô cứ quyết định giờ xuất phát , chúng thể bất cứ lúc nào.”
Diệp Ninh gật đầu, ở bên cạnh, cô cần lo lắng bất cứ vấn đề gì về việc an và hành trình của .
Chu Giai Bội siết chặt nắm tay, thông qua kính chiếu hậu về phía Vương Kim đang lái xe, thôi.
Diệp Ninh xuống xe ở cửa viện gia thuộc, đó bảo Vương Kim đưa Chu Giai Bội về nhà.
Chờ đến khi trong xe chỉ còn hai bọn họ, Chu Giai Bội thử mở miệng : “Anh Vương, và chị dâu cùng công tác, nhà của lo lắng ?”
“Hiện tại là một ăn no cả nhà đói, ai lo lắng cho cả.” Vương Kim thuận miệng hỏi, dồn bộ lực chú ý việc lái xe.