Ngô Hàm Nhu đột nhiên từ ghế bật dậy, khàn giọng giận dữ hét lên: “Em , em giúp !”
“Anh cần em giúp !” Giang Húc Đông cũng nổi giận, thích ai, thích ai, chuyện gì, chuyện gì thì đều do chính quyết định, cần để khác quyết định .
Anh thật sự hiểu nổi, vì Ngô Hàm Nhu chấp nhất nhúng tay chuyện tình cảm của như thế?
“Giang Húc Đông, chính là đồ nhu nhược! Đến cả thích mà cũng thể buông tay !”
Ngô Hàm Nhu đau lòng chết.
Đương nhiên cô cũng là một nhu nhược, đến cả tình cảm của cũng dám thừa nhận.
Toàn Giang Húc Đông vẻ vô cùng tối tăm, hai tay siết chặt thành nắm đấm.
Cô trúng chỗ đau của .
hề hối hận.
“Chuyện của cần bất cứ nào nhúng tay !”
Ngực Ngô Hàm Nhu phập phồng kịch liệt, trong nháy mắt , cô thật sự một kẻ nhu nhược nữa.
TBC
“Bởi vì em thích !”
Lúc thật sự những lời , nơi nào đó đè nén trong lòng cuối cùng cũng thả .
Thì nó cũng khó như những gì cô tưởng tượng!
Thì bày tỏ tình cảm của sẽ cảm giác như thế !
Cô xong, đầu óc Giang Húc Đông cũng trống rỗng.
Từ đến nay bao giờ nghĩ đến chuyện Ngô Hàm Nhu sẽ thích ?!
Từ! Trước! Đến! Nay! Chưa! Từng! Có!
Tiềm thức của bắt đầu phủ nhận, nhưng mà Ngô Hàm Nhu vẫn cứ tiếp tục chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1496.html.]
“Từ lúc còn nhỏ thì em bắt đầu thích , mỗi từ bộ đội về, em ở nhà đều là vì thể nhiều hơn. Lúc thương, em cũng đau lòng chết. Em nghĩ nếu cả đời đều thể lên nổi, thì em sẽ ở bên cạnh , chăm sóc cho cả đời!”
Mỗi câu đều là lời thật lòng!
“Đừng nữa...” Giang Húc Đông chỉ cảm thấy chuyện hoang đường, bọn họ là em của mà!
Hiện tại Ngô Hàm Nhu chỉ , hết thứ.
“Khi em thích Diệp Ninh, tâm trạng lúc đó của em như thế nào ? Em dùng suốt nửa tháng mới thuyết phục chấp nhận hiện thực . Em đến đoàn văn công, cố gắng kết bạn với Diệp Ninh. Em thậm chí bắt đầu chậm rãi chấp nhận sự thật cô sẽ trở thành chị dâu của em. mà thì , vẫn cứ sợ hãi rụt rè mãi, thích dám bày tỏ. Mỗi em thấy đau buồn, mất mát vì cô thì em còn đau hơn nhiều!”
Có lẽ cả đời cũng hiểu loại cảm giác .
“Em uống nhiều quá , đưa em về nhà.” Giang Húc Đông gian nan , ngắt ngang mấy lời lung tung của cô .
“Về nhà? Về , cuối cùng cũng về nữa. Em nhiều chuyện sai trái như thế, em tổn thương Diệp Ninh, nhưng em hối hận. Vì thích em chứ? Em thua kém cô chỗ nào?”
Ngô Hàm Nhu bình tĩnh chăm chú hai mắt , run giọng hỏi vấn đề cô đè nén ở nơi sâu nhất trong đáy lòng.
Giang Húc Đông dời mắt dám đối diện cô , thể nào trả lời vấn đề .
“Em , nhưng chúng chỉ thể em.”
Ngô Hàm Nhu lộ vẻ mặt tổn thương, cho dù cô sớm đoán kết quả sẽ là như thế , nhưng mà chính miệng , cô vẫn đau lòng đến mức thở nổi.
“Anh .”
Nếu thể, cả đời cô cũng gặp nữa.
Giang Húc Đông yên tại chỗ nhúc nhích, cho dù mối quan hệ hiện tại của hai trở nên cực kỳ hổ, cũng thể bỏ mặc cô say rượu ở bên ngoài một .
“Anh đưa em về nhà.”
Mặt mày Ngô Hàm Nhu tái nhợt, từ chối, nhưng cũng đồng ý.
Mãi đến vài giây , hai mắt cô tối sầm, ngã lên Giang Húc Đông.
Cuối cùng Giang Húc Đông thở dài thườn thượt, ôm ngang cô lên...