Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-03-10 15:38:39
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu hát cuối cùng kết thúc, bộ thế giới đều trở nên yên lặng.

Vương Hinh Tuyết lộ vẻ mặt hoảng sợ, ngơ ngác thẳng ở đó, giống như mất linh hồn.

Đột nhiên bên cạnh lộ vẻ khó hiểu khiếp sợ, đó còn trực tiếp bịt mũi .

“Mùi gì thế ?”

Không ai là mở miệng hỏi.

Vài giây , tất cả trong đội ca hát đều lộ vẻ mặt kinh ngạc bịt mũi , tìm kiếm nơi bắt nguồn của mùi hôi thối buồn nôn .

Giờ phút bọn họ thậm chí quên cả chào cảm ơn, quên mất các thủ trưởng và xem bên .

“Thối c.h.ế.t ! Ọe!”

Đội nhạc khí ở bên cạnh cũng nhanh chóng ngửi mùi hôi , phản ứng càng thêm mãnh liệt.

Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ cánh gà thấy sân khấu rối loạn, định kêu bọn họ nhanh chóng chào cảm ơn về, nhưng mà mùi phân hôi thối bay thoang thoảng trong khí hai đều đồng loạt ngơ ngẩn.

Không chỉ như thế, ngay cả mấy thình phòng cũng bắt đầu loáng thoáng ngửi mùi , nhất là các thủ trưởng ở hàng nhất.

Toàn bộ sảnh biểu diễn lập tức rối loạn, mỗi đều rõ đây là mùi gì.

“Là Vương Hinh Tuyết!”

Không ai đột nhiên hô to.

“Vương Hinh Tuyết ị đùn !”

Những lời giống như một tia sấm sét nổ vang, nổ tung tất cả ở đây đều thương khắp .

Vương Hinh Tuyết há to miệng thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch là mồ hôi, lỗ tai lùng bùng còn bất cứ âm thanh gì nữa.

Từng gương mặt hoảng sợ về phía cô , giống như một thanh d.a.o găm sắc bén đ.â.m mạnh m.á.u thịt của cô .

Giây tiếp theo, cô cuối cùng cũng chịu nổi nữa, hai mắt tối sầm, ngã rầm xuống...

Buổi biểu diễn gián đoạn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-151.html.]

TBC

Bốp!

Tiếp bàn tay chói tai Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ đang thẳng trong văn phòng đoàn trưởng đều khẽ run lên.

Tuy rằng Lâm Thanh chỉ vỗ mạnh lên bàn, nhưng còn đau hơn là đánh thẳng lên mặt của bọn họ vài phần.

“Từ đến nay từng , từng thấy chuyện nào như thế cả!”

Lâm Thanh thật sự nổi giận, từ khi đoàn văn công thành lập đến bây giờ bao giờ xảy sự cố biểu diễn lạ đời lớn đến như thế.

Hơn nữa còn trong trường hợp như ngày hôm nay, sân khấu đều là thủ trưởng quân khu.

Ảnh hưởng và lớn đến mức thể nào cứu chữa .

Lòng bàn tay và lưng Lý Kiến Hoa đổ đầy mồ hôi, hiện tại hối hận xanh cả ruột .

Trước khi lên sân khấu biểu diễn nên kiên quyết cho Vương Hinh Tuyết trạng thái lên sân khấu, nên mềm lòng để gây sai lầm lớn như thế.

“Đoàn trưởng, đồng ý gánh vác bộ trách nhiệm!”

Hiện tại giải thích cũng tác dụng gì, càng sẽ trốn tránh trách nhiệm của đội trưởng.

“Đương nhiên là gánh vác .” So với tức giận thì Lâm Thanh là đoàn trưởng cảm thấy mất mặt hơn.

Lý Kiến Hoa cũng dám thở mạnh chút nào, chuẩn sẵn tâm lý sẽ chịu bất cứ hình phạt nào.

“Đoàn trưởng, thật sự cố ngày hôm nay cũng thể trách đội trưởng Lý , dù ai cũng ăn ngũ cốc, ai cũng mong sẽ xảy loại tình huống ...” Từ Minh Vũ cẩn thận giải thích Lý Kiến Hoa, cuối cùng còn quên thêm một câu: “ cảm thấy lẽ các thủ trưởng cũng thể thông cảm.”

Anh câu nhưng chẳng chút tự tin nào cả, hiện tại đến cả chính cũng nhớ cảnh tượng lúc đó hỗn loạn và hổ đến mức nào.

Lâm Thanh tức giận trừng to mắt: “Nếu như các thủ trưởng thông cảm thì bây giờ các còn ở chỗ ?”

Từ Minh Vũ gật đầu như giã gạo, đồng thời trái tim cũng định .

Nếu các thủ trưởng sẽ truy cứu, xử phạt cũng sẽ chỉ là chuyện nội bộ của đoàn văn công bọn họ, đây là kết quả nhất .

“Đoàn trưởng, cũng đồng ý chịu trách nhiệm cùng đội trưởng Lý.”

thì buổi biểu diễn là do đội ca hát và dàn nhạc cùng tiến hành, cũng khi phát hiện tình hình của Vương Hinh Tuyết.

Loading...