“Cố Phong, đừng sốt ruột, hiện tại chúng thể khẳng định Mục Văn Hạo từng khỏi thành. Chỉ cần còn ở trong thành phố thì nhất định sẽ tìm !”
Lữ Đình sắc mặt đáng sợ của Cố Phong, sợ sẽ vì sự mất tích của Diệp Ninh mà mất lý trí.
Thật đúng là cờ kém một nước, vốn dĩ bọn họ thể bắt giữ Mục Văn Hạo bất cứ lúc nào, nhưng vì bảo đảm an , chờ bộ chứng cứ và nhân chứng đến mới bắt đầu hành động.
Không ngờ xuất hiện sơ suất lớn như thế.
Nếu Diệp Ninh thật sự chuyện gì đó xảy , chỉ e là Cố Phong sẽ nổi điên mất.
“Đây đều là của ! Nếu hôm nay theo Diệp Ninh thì cũng sẽ phát sinh chuyện như thế !” Vương Kim hối hận xanh cả ruột, nếu như thế thì cho dù tiêu chảy đến c.h.ế.t thì cũng nên theo bên cạnh Diệp Ninh.
Cố Phong trách mắng bất cứ ai, ngược càng thêm bình tĩnh.
“Các đồng chí của đội một và đội hai, lấy Hồng Hải vì trung tâm, lục soát chặt chẽ các nơi. Các đồng chí của đội ba và đội bốn, lục soát thành đông và thành tây. Vương Kim, dẫn theo mấy đồng chí, dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm Mộng Kiều Nhụy.”
Anh dùng tốc độ nhanh nhất sắp xếp chuyện.
“Được !”
Mọi lập tức bắt đầu hành động.
Bọn họ hỏi chuyện ông Lý lái xe taxi , Diệp Ninh chợ bán thức ăn xong nữa. Hơn nữa lúc đó cũng tìm nhân chứng chứng kiến sự việc ở chợ bán thức ăn, xác nhận lúc đó bắt Diệp Ninh chính là Mộng Kiều Nhụy.
mà hiện tại Mộng Kiều Nhụy còn tung tích nữa .
Cuối cùng Cố Phong mới với Lữ Đình: “Hiện tại chúng cũng đến Hồng Hải .”
Dù thì Hồng Hải cũng là hang ổ của Mục Văn Hạo, cũng chính là nơi dễ dàng để dấu vết nhất.
Lữ Đình gật đầu, liên tục cầu nguyện ở trong lòng, Diệp Ninh nhất định xảy chuyện gì đó!
...
Diệp Ninh đảo mắt về phía con d.a.o gọt hoa quả trong tay của Mục Văn Hạo.
“Táo gọt xong , ăn .”
Mục Văn Hạo chỉ gọt vỏ cho cô, mà còn cắt thành miếng nhỏ, đưa đến bên miệng của cô.
Cô lệ cắn một miếng.
Mục Văn Hạo đương nhiên cô thật sự ăn táo, chỉ là vẫn luôn kéo dài thời gian mà thôi.
Đĩa đựng trái cây và d.a.o gọt hoa quả tiện tay đặt ở mép giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1523.html.]
“Em uống nước ?”
Anh cố ý phối hợp cô hỏi.
Diệp Ninh dồn bộ lực chú ý con d.a.o gọt hoa quả , thuận miệng lên tiếng đáp: “Được.”
Mục Văn Hạo chút hoang mang lên, rót cho cô một ly nước.
Chờ đến khi uống nước xong, trong phòng lập tức chìm trong bầu khí vô cùng áp lực.
Mục Văn Hạo đốt một hộp huân hương lên.
Diệp Ninh theo bản năng bịt mũi hỏi: “Đây là cái gì?”
Mục Văn Hạo trả lời: “Đàn hương, thể hai chúng ngủ ngon hơn.”
Nghe hai chữ “chúng ”, Diệp Ninh suýt chút nữa nôn hết bộ mấy thứ mới ăn bụng.
“ thích ngửi mấy thứ , tắt nó !”
Mục Văn Hạo , từ lúc bắt đầu đến bây giờ, nhớ rõ bao nhiêu .
“Được , lời em.”
Nói xong thật sự tắt huân hương .
“Bây giờ em còn yêu cầu gì khác ?”
Lúc ở trong mắt Mục Văn Hạo, Diệp Ninh trở thành phụ nữ mà yêu chiều nhất.
Anh cũng vội vã cô ngay lập tức, mà là cô cam tâm tình nguyện.
Diệp Ninh thấy chuẩn lên giường, liên tục nhích sang một bên khác, kéo dãn cách giữa hai .
“ còn việc!”
Mục Văn Hạo như như .
Diệp Ninh cố gắng nghĩ một cái cớ mới, nhưng thật sự thể cái gì.
TBC
mà hiện tại Mục Văn Hạo trông còn bình tĩnh hơn lúc nhiều.
“Mục Văn Hạo, từng nhiều phụ nữ như thế, chẳng lẽ thể tha cho ?”
“ mà mấy phụ nữ đều là em! Diệp Ninh, em đừng sợ. Nếu em nhiều phụ nữ, em cũng nên ở phương diện chắc chắn sẽ em hài lòng. Chỉ cần em ngoan ngoãn lời , bảo đảm sẽ em trở thành phụ nữ hạnh phúc nhất đời.”