“Hinh Tuyết, em xuất viện nhanh thế? Đã khỏe hẳn ?”
“Hinh Tuyết, hôm qua chuyện gì thế? Có em ăn đồ hư chột bụng ?”
“Hinh Tuyết, chuyện cô đừng để trong lòng, ăn ngũ cốc hoa màu, đây là chuyện khó tránh khỏi. Nếu các lãnh đạo khó dễ cô thì chúng sẽ năn nỉ cho cô.”
...
Vương Hinh Tuyết và Trần Hồng Diễm vây ở xung quanh, tiến thối lưỡng nan.
Tuy rằng tất cả đều đang lời quan tâm, nhưng Vương Hinh Tuyết vẫn thấy rõ vẻ hả hê nỗi đau của khác từ trong ánh mắt của bọn họ.
Cô ước gì thể tìm một cái hầm trực tiếp chui , vĩnh viễn cũng cần ngoài gặp nữa.
Trần Hồng Diễm trả lời cô : “Cảm ơn ý của , ừm, hiện tại cơ thể của Hinh Tuyết còn khó chịu, chúng về ha.”
“Đừng gấp thế chứ, mấy chúng còn chuyện hỏi Hinh Tuyết.”
Hiện tại so với việc Vương Hinh Tuyết mất mặt thì càng quan tâm chuyện vì Diệp Ninh từ dọn vệ sinh biến thành thành viên của đội nhạc khí hơn.
Trần Hồng Diễm hổ gượng, ở chỗ ai là chị thể đắc tội, chỉ thể để mặc cho bọn họ hỏi.
“Hinh Tuyết, chuyện của Diệp Ninh rốt cuộc là thế? Hai ngày nay bọn họ đến đoàn văn công xem biểu diễn, thấy Diệp Ninh ở sân khấu đàn dương cầm thế?”
Vấn đề mới hỏi , sắc mặt Vương Hinh Tuyết vốn dĩ trắng bệch càng trở nên khó coi đến cùng cực.
Chuyện cô ngăn cản cuối cùng vẫn xảy .
Trần Hồng Diễm lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Diệp Ninh dọn vệ sinh ?”
Mọi thấy phản ứng của chị càng cảm thấy thú vị hơn nữa.
“Sao đến cả cô cũng thế? Diệp Ninh chẳng là dọn vệ sinh gì cả, đang việc ở đội nhạc khí đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-169.html.]
Mấy bọn họ thì cũng thôi, nhưng Vương Hinh Tuyết là hát chính của đội ca hát, thể tình huống thật sự của Diệp Ninh chứ.
Điều nghĩa là trong sự kiện , Vương Hinh Tuyết chỉ lừa gạt trong đại viện mà đến cả nhà cô cũng lừa gạt nốt.
Trần Hồng Diễm lắc đầu như trống bỏi, tuy rằng chị tiếp xúc với Diệp Ninh quá nhiều, nhưng mỗi ngày cũng đều trong đại viên tới lui, cho nên hiện tại mức độ hoảng sợ của chị cũng thua kém bất cứ nào.
“Trưa nay chồng về , hỏi của đoàn văn công , Diệp Ninh ở đội nhạc khí coi trọng, đến cả thủ trưởng cũng khích lệ cô đàn giỏi!”
Lời rõ ràng là đang cho Vương Hinh Tuyết .
Hiện tại gần như tất cả đều hiểu, Vương Hinh Tuyết chỉ là điểm của Diệp Ninh, cho nên mới giấu tất cả trong đại viện.
Mọi thứ mặt Vương Hinh Tuyết đều xoay vòng vòng, cô lắc lư ngã xuống.
Trần Hồng Diễm cũng ngốc, nhanh chóng hiểu rõ những ẩn khuất đằng việc , mặt mày hổ.
“Diệp Ninh giỏi thật đó. Các cô chuyện tiếp , chúng về thật .”
Nói xong chị túm chặt lấy cánh tay Vương Hinh Tuyết, chen chúc chui khỏi đám đông về.
Hai xa một đoạn nhưng vẫn thể tiếng cảm thán của mấy .
“Sao phát hiện Vương Hinh Tuyết là loại chứ?”
“Chắc là sợ thể sánh bằng Diệp Ninh đấy mà.”
TBC
Tiếng nghị luận hết câu đến câu khác.
Vương Hinh Tuyết bước từng bước chân nặng nề, bản nhà bằng cách nào.
Cửa phòng đóng , Trần Hồng Diễm cũng mất kiên nhẫn chuẩn tra hỏi, Vương Hinh Tuyết đè nén khí huyết cuồn cuộn trong lòng, phun một ngụm m.á.u tươi...
Phòng ca múa Hồng Hải.
Diệp Ninh thành xong buổi biểu diễn, xuống sân khấu trong tiếng hoan hô vang dội.