Diệp Ninh thấy hết bộ quá trình trò chuyện của hai bọn họ.
Lần cô cũng cảm thấy Giang Húc Đông phận bình thường, nhưng Giang Húc Đông chỉ là một bình thường thôi.
“Ngài Giang...”
“ lớn hơn cô mấy tuổi, nếu cô ngại thì cứ gọi là Giang , gọi là ngài cảm thấy lạ lắm.” Giang Húc Đông chủ động kéo gần quan hệ với Diệp Ninh.
Diệp Ninh cũng so đo về một cái xưng hô: “Anh Giang, cũng đến đây tham gia vũ hội liên hoan hả?”
Tuy rằng tình hình như thế tham dự vũ hội thì lạ, nhưng nếu cũng ôm mục đích giống Lý Trường Đông, thì cũng thể hiểu .”
Giang Húc Đông : “ chỉ là đến tham gia cho vui thôi.”
Diệp Ninh đưa kết thúc: “Xem Giang thích chốn nhộn nhịp.”
Giang Húc Đông bày tỏ ý kiến: “ ở cạnh cô ?”
“Đương nhiên .” Diệp Ninh hào phóng đồng ý, thậm chí còn cần ghế.
“Sao cô khiêu vũ?” Giang Húc Đông về phía sàn nhảy náo nhiệt, đêm nay thật sự ít đến nơi .
Diệp Ninh trả lời: “ khiêu vũ.” Cô tạm dừng một giây bổ sung: “Đương nhiên cũng ai mời .”
Giang Húc Đông đương nhiên hiểu ý của cô : “Đáng tiếc.”
“Không gì đáng tiếc cả.” Diệp Ninh cũng cảm thấy như thế thì gì .
TBC
Giang Húc Đông cô hiểu ý của : “ tiếc là tiếc vì chân của thể nhúc nhích, nếu tối nay chắc chắn sẽ mời cô nhảy một điệu.”
Diệp Ninh nhịn nở nụ , tiếp xúc với đàn ông cũng khá thú vị, tuy rằng bọn họ quá quen thuộc, nhưng khi chuyện cũng sẽ thấy hổ.
“Anh Giang, chân của ...”
Không cô nhiều chuyện, mà là vì đối phương chủ động nhắc đến.
Giang Húc Đông rũ mắt xuống, che khuất chút cảm xúc chợt lóe lên trong đáy mắt, đó ngẩng đầu : “Có lẽ cũng cơ hội .”
Diệp Ninh nhíu mày, ngờ là tình huống tồi tệ nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-180.html.]
“Xin .”
“Không gì, cũng thèm để ý đến nữa.” Giang Húc Đông vẻ thoải mái.
Diệp Ninh gương mặt , giống như suy tư gì đó.
Lần đầu tiên Giang Húc Đông thể bình tĩnh đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của một , ánh mắt của cô giống như thể thấu nội tâm của .
Anh vội ho khan, chuyển sang đề tài khác.
“Lúc nãy hỏi cô thành viên trong đội nhạc khí , hình như cô trả lời.”
Anh cô là vô lễ, lúc nãy cô thái độ như thế thì chắc chắn là vấn đề.
“Đối mặt với những ý như thế, trực tiếp mắng đến bỏ chạy cũng coi như nể mặt lắm .” Diệp Ninh trông thì giống như đang đùa, nhưng vẻ lạnh lùng đáy mắt thì là thật.
“Không ý ?” Giang Húc Đông chút giật cách dùng từ của cô.
Tại một nơi như thế , những như bọn họ, mà cô dùng từ ý ?!
Diệp Ninh đoán đang suy nghĩ gì: “Anh Giang, mấy đang khiêu vũ ngoài .”
Giang Húc Đông theo ánh mắt của cô.
Sàn nhảy nhiều , nhưng rõ Diệp Ninh bảo cái gì?
Không cần hỏi, giọng của Diệp Ninh vang lên.
“Anh cảm thấy mấy cô gái trong đoàn văn công của chúng như thế nào?”
Giang Húc Đông chần chờ vài giây, đó mới : “Không tệ lắm.”
“Không tệ là thế nào?”
Đối mặt với câu hỏi của Diệp Ninh, Giang Húc Đông chỉ thể trả lời cẩn thận hơn.
“Trẻ tuổi, xinh , tràn đầy sức sống.”
Diệp Ninh : “ . Tất cả đều trẻ tuổi xinh , nếu thể trở thành sân khấu chứ.”
Giang Húc Đông càng càng khó hiểu: “Rốt cuộc cô cái gì?”