"Kỳ thật cũng gì, chỉ đạo viên bên náo nhiệt nên chúng bèn qua." Cố Phong chân thành.
Diệp Ninh dựng thẳng lỗ tai, thấy lý do đưa , mặt ngoại trừ tin vẫn là tin.
mà lời kế tiếp của Cố Phong khiến cô trực tiếp thu tâm tư nhiều chuyện, căng thẳng gương mặt.
" xin nghỉ phép với lãnh đạo , tuần về nhà, cô trở về cùng ?"
Vấn đề đó Cố Phong hỏi cô , lúc đó cô trả lời là chờ khi an công việc ở đoàn văn công .
Anh Từ Minh Vũ qua, cô chuyển lên chính thức ở đoàn văn công , hiện tại bên đoàn văn công cũng quá bận rộn, xin phép nghỉ mấy ngày về nhà thăm vấn đề.
Diệp Ninh chột chuyển tầm mắt, nữa, "Không , về một ."
Cố Phong kinh ngạc, "Cô thật trở về?"
Từ khi cô theo quân đến bây giờ gần nửa năm, hai tháng mới tới mỗi ngày cô đều treo trong nhà ở bên miệng. Bây giờ thể trở về, ngược chịu về, cái bình thường.
" mới thích ứng ở cuộc sống bên , hơn nữa với tình hình của chúng bây giờ cũng thích hợp cùng trở về."
Trong lòng Diệp Ninh chắc, chuẩn xong tâm lý gặp cha nguyên chủ.
Cố Phong nhíu mày, nghĩ đến đó cô kết nhóm mà sống, phần ai nấy sống.
Hiện tại cô cùng như thế, hiển nhiên chỉ là đang nhằm mà thôi.
"Được, tùy cô.”
Diệp Ninh vẻ âm trầm trong giọng của .
TBC
Không rõ vì đột nhiên tức giận?
Chẳng lẽ lại còn cùng cô trở về?
Làm thể chuyện đó .
Hôm .
Diệp Ninh xuống lầu chuẩn đoàn văn công, nghĩ tới mà gặp Vương Hinh Tuyết ở đầu cầu thang.
Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, Vương Hinh Tuyết cả gầy trông thấy. Gương mặt vốn trắng nõn hiện tại chỉ còn một lớp da thịt chèo chống, lộ con mắt to tướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-187.html.]
Diệp Ninh thấy dáng vẻ của cô , phản ứng đầu tiên chính là, thì kích thích thể gầy nhanh như ?
Hiện tại cô rèn luyện mệt c.h.ế.t một tháng, hơn nữa còn ăn kiêng nghiêm ngặt nhưng cũng chỉ xuống 10 cân.
Theo tốc độ giảm cân hiện tại thì chí ít còn cần chừng nửa năm, cô mới thể giảm đến thể trọng của bình thường.
Vương Hinh Tuyết thấy cô rõ ràng run lên một cái, đó liền nhanh chóng lướt qua cô.
Đáy mắt Diệp Ninh hiện lên một tia nhạo, nghĩ đến tối hôm qua hình ảnh Lý Trường Đông và cô gái khác khiêu vũ, hiển nhiên là vứt bỏ Vương Hinh Tuyết. Vương Hinh Tuyết rơi tình trạng như bây giờ, thật đúng là thảm.
Gieo gió gặt bão.
"Hinh Tuyết, Diệp Ninh, ."
Hàng xóm lầu gặp chủ động chào hỏi.
Mặc dù thấy mặt các cô đều nở nụ , nhưng mà nụ khi đối mặt với Vương Hinh Tuyết và Diệp Nin là giống .
Vương Hinh Tuyết hữu khí vô lực "Ừ" một tiếng.
Diệp Ninh thoải mái hàn huyên hai câu, đó mới rời .
Trạng thái, khí thế của hai tạo thành chênh lệch cực kỳ rõ ̀ng.
Hơn nữa loại chênh lệch tồn tại từ ba tháng , chỉ điều lúc đó Vương Hinh Tuyết là .
Chờ khỏi cổng lớn viện gia chúc, Vương Hinh Tuyết đột nhiên dừng bước.
Lúc đầu Diệp Ninh ở phía cô , khi cô dừng , Diệp Ninh nhanh chóng tới .
"Đứng ."
Vương Hinh Tuyết bình tĩnh mở miệng.
Diệp Ninh giống như căn bản thấy, tiếp tục lên phía , đồng thời nhanh chóng lướt qua cô .
Vương Hinh Tuyết xem nhẹ, nắm chặt nắm đấm, gân xanh mu bàn tay đều nhảy lên thình thịch.
"Diệp Ninh, !"
Cô tăng thêm âm lượng, hét to.