Diệp Đống dẫn theo Diệp Ninh đến sòng bạc ở chợ đen.
Bởi vì còn là buổi sáng cho nên sòng bạc còn mở cửa.
Hai chị em ở bên ngoài dạo một vòng.
“Nè, hai đang cái gì đó?”
Hai đàn ông cường tráng bọn họ quát lớn.
Hơn nữa trong tay hai còn cầm theo cây gậy to chừng cánh tay, trông vẻ hung dữ.
TBC
Diệp Đống gần như theo bản năng túm chặt góc áo của Diệp Ninh.
“Chị, chúng nhanh .”
Mấy chắc chắn là canh gác của sòng bạc, dễ trêu chọc.
Diệp Ninh tại chỗ hề nhúc nhích, thậm chí còn với hai .
“ gặp phụ trách nơi .”
Diệp Đống xong lời cô , linh hồn bé nhỏ sợ bay lên lên.
Cô điên ?
Loại như thế cô gặp là gặp ?
“Cô là ai?”
Quả nhiên hai đàn ông Diệp Ninh gặp phụ trách thì càng đề phòng hơn nữa.
“ tên Diệp Ninh, đến đây tặng quà.”
Diệp Ninh xong, chỉ hai đàn ông sửng sốt mà đến cả Diệp Đống cũng ngơ ngác.
Bọn họ hai tay trống trơn đến đây, gì quà chứ?
Yên lặng vài giây, một đàn ông trong đó mới : “Chờ.”
Diệp Ninh sốt ruột.
Diệp Đống lo sợ bất an đến gần cô hỏi: “Chị, rốt cuộc chị cái gì thế?”
Diệp Ninh cũng trả lời, chỉ cho một ánh mắt tạm thời đừng sốt ruột.
Một lúc đàn ông về.
“Vào .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-211.html.]
Diệp Ninh hình như đoán chuyện , bảo Diệp Đống ở đây chờ, cô một .
Diệp Đống Diệp Ninh đang định cái gì, tuy rằng lo lắng nhưng vẫn theo lời Diệp Ninh, quan trọng nhất là chính cũng dám hành động thiếu suy nghĩ gì.
Giống như chừng một thế kỷ trôi qua, Diệp Ninh bình an từ bên trong .
Lúc thấy cô, Diệp Đống vẫn luôn ở bên ngoài chờ cô suýt chút nữa bật .
“Được , thôi.”
Sắc mặt Diệp Ninh vô cùng nhẹ nhàng, rốt cuộc cô bên trong cái gì.
Diệp Đống sát theo phía cô, chờ hai rời khỏi phạm vi chợ đến , lập tức giữ bình tĩnh nỗi nữa.
“Chị, chị mau cho em , chị tìm phụ trách sòng bạc gì? Còn tặng quà là ý gì? Vì chị tặng quà cho ?”
Cậu thật sự tò mò chết.
Diệp Ninh thấy dáng vẻ thiếu kiên nhẫn của , cao thâm khó đoán : “Hiện tại còn thể cho em , nhưng mà em sẽ .”
“Chị...”
“Kêu chị cũng . Trễ lắm , chúng về , đừng cha lo lắng.”
Diệp Ninh thúc giục.
Tuy rằng trong lòng Diệp Đống ngứa ngáy, nhưng Diệp Ninh , cũng còn cách nào.
mà cứ nghĩ theo chiều hướng , chuyện của Lý Bưu cuối cùng cũng coi như giải quyết xong .
Diệp Đống đương nhiên cho rằng như thế, nhưng rằng Diệp Ninh chỉ mới bắt tay giải quyết mà thôi.
Thôn Đại Liễu Thụ.
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân thức dậy, tinh thần lập tức vô căng thẳng sợ hãi.
Nhìn thấy Diệp Ninh dẫn theo Diệp Đống rời , hai vợ chồng cũng coi như còn lo lắng gì nữa.
Hai thậm chí chuẩn sẵn tinh thần sẽ đối đầu đến cùng với mấy Lý Bưu.
Bọn họ chờ từ sáng sớm đến giữa trưa, kết quả cũng chờ mấy Lý Bưu đến, ngược là Diệp Ninh và Diệp Đống về.
Nhìn thấy chỉ hai chị em bọn họ mà bóng dáng của Cố Phong đau, Diệp Quốc Sinh trực tiếp trừng to mắt.
“Sao hai đứa về nhanh như thế gì? Mau !”
Cố Phong theo bọn họ về, nghĩa là thể quản chuyện , Lý Bưu thể đến đây bất cứ lúc nào, hiện tại thể trốn nào thì đỡ đó.
Diệp Ninh cha tức giận sốt ruột đuổi bọn họ , một chút đau lòng, lập tức an ủi: “Cha , chuyện giải quyết xong , mấy Lý Bưu sẽ đến đây nữa.”
Diệp Quốc Sinh đột nhiên dừng , kinh ngạc cô.