Diệp Ninh cũng đang về phía Cố Phong.
Sắc mặt của Cố Phong lạnh nhạt, khác đoán rốt cuộc hiện tại trong lòng đang suy nghĩ cái gì?
Anh cũng lập tức trả lời ngay, chỉ dùng ánh mắt lạnh nhạt lướt qua mỗi , rõ phản ứng của bọn họ.
Cũng chính vì vài giây im lặng của càng cho các bà con hàng xóm cảm thấy phỏng đoán của bọn họ là chính xác.
Thậm chí chút sốt ruột hi vọng nhanh chóng .
Bởi vì chỉ cần một câu là bọn họ thể đuổi con ôn thần Diệp Ninh khỏi thôn Đại Liễu Thụ.
Diệp Ninh ý thức bầu khí đúng lắm, nhưng mà trong lòng cô tính toán khác.
Nếu Cố Phong thật sự phủ định cô, thì lúc thể mượn cơ hội để trực tiếp ly hôn. Đến nỗi mấy lời đồn đãi vớ vẩn trong thôn vốn dĩ chính là giả, cô càng cần sợ.
Cho nên mặc kệ cuối cùng Cố Phong lựa chọn cái gì thì lợi cuối cùng vẫn sẽ là cô!
Dưới bầu khí căng thẳng , Cố Phong cuối cùng cũng mở miệng.
“Diệp Ninh thật sự đang ở đội nhạc khí của đoàn văn công, cũng là đàn dương cầm. Hiện tại cô là đoàn viên chính thức của đoàn văn công, biên chế. Nếu vẫn tin thì thể cho cách liên lạc với đoàn văn công, thể tự kiểm chứng.
TBC
Từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng, rơi xuống đất âm thanh.
Xung quanh lập tức nổ tung.
Mỗi một chữ Cố Phong bọn họ đều thể rõ ràng, nhưng mà khi nối chúng với , tất cả đều cảm thấy khó tin.
Diệp Ninh thật sự đàn dương cầm?!
Diệp Ninh còn gia nhập đoàn văn công đàn dương cầm?!
Diệp Ninh còn trở thành nhân viên chính thức của đoàn văn công, biên chế?!
Diệp Ninh?!!
Là con nhỏ Diệp Ninh ôn thần học vấn nghề nghiệp, điêu ngoa tùy hứng, chỉ la lối lóc om sòm lăn lộn của thôn Đại Liễu Thụ bọn họ đó hả?
Giả!
Chắc chắn là giả!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-229.html.]
những lời là Cố Phong.
Hơn nữa Cố Phong còn là sẽ cho điện thoại của đoàn văn công, để bọn họ tự kiểm tra.
Sao thể giả chứ?
Cho nên chân tướng chính là tất cả mấy bọn họ đều lầm , Diệp Ninh ngoài nửa năm thật sự trở nên tài giỏi!
Đối với bọn họ mà , chuyện Diệp Ninh bản lĩnh tài giỏi chẳng khác nào chuyện mặt trời mọc lên từ hướng tây, thể nào xảy .
Đến cả sắc mặt của thôn trưởng cũng đang liên tục đổi, cần đủ thời gian để tiêu hóa và chấp nhận chuyện .
mà Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân, còn Diệp Đống thì vui vẻ cực kỳ.
Nhìn một đống gương mặt khiếp sợ , tất cả bực bội lúc nãy đều cảm giác sung sướng thế.
Sống lưng của Diệp Quốc Sinh thẳng lên, đầu cũng cảm thấy chóng mặt, mắt cũng mờ, chỉ thiếu điều khắc hai chữ kiêu ngạo lên đầu mà thôi.
Diệp Ninh vốn dĩ cho rằng Cố Phong nhiều nhất cũng chỉ sẽ xác nhận một câu mà thôi, ngờ giải thích kỹ càng tỉ mỉ đến như thế.
Hơn nữa trông vẻ Cố Phong chỉ mới một câu tác dụng hơn co một trăm một nghìn âu.
Đây là sự chênh lệch giữa với !
“Bây giờ đều tin hết chứ? Nếu hiểu lầm giải thích rõ ràng, giải tán hết , ai phép nhắc chuyện nữa.” Mặt mày thôn trưởng thả lỏng , việc gì thì đương nhiên là nhất.
“Chờ chút .”
Khiến kinh ngạc chính là Diệp Ninh lên tiếng.
Tuy rằng giải thích rõ ràng hiểu lầm, nhưng chuyện còn xong .
Thôn trưởng khó hiểu cô.
Diệp Ninh : “Thôn trưởng, trong thôn bôi nhọ thanh danh của con như thế, trong lòng con và nhà con đều tổn thương sâu sắc, bọn họ nên xin nhà con ?”
Thôn trưởng: “...”
Mọi : “...”
Nếu như bắt một hai xin thì cũng thôi, hiện tại Diệp Ninh yêu cầu tất cả bọn họ xin ?
Mặt thôn trưởng cứng đờ , dùng ánh mắt dò hỏi về phía Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân.