Diệp Đống mất ngủ, suốt một buổi tối mí mắt đều từng khép .
Sáng sớm hôm , Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân thấy quầng thâm mắt vô cùng rõ ràng của , hai đều hoảng sợ.
TBC
“Tiểu Đống , nếu con thật sự thích Khổng Giai thì cũng đừng quá tự khó xử bản . Sau chúng từ từ tìm khác.” Triệu Thu Phân nhanh chóng khuyên nhủ.
“Mẹ, con là vì chuyện .” Trong giọng của Diệp Đống còn mang theo chút khàn khàn, rõ ràng là còn bắt đầu nóng trong .
Triệu Thu Phân lộ vẻ mặt khó hiểu, vì Khổng Giai thì còn thể vì chuyện gì?
Đang lúc bà chuẩn tiếp tục truy vấn tiếp thì Diệp Ninh ngáp dài từ trong phòng .
“Cha , chào buổi sáng.”
Diệp Ninh chủ động chào hỏi với bọn họ.
Diệp Đống thấy cô, vẻ mặt lập tức đổi.
Tất cả tiều tụy và buồn ngủ đều biến mất sạch sẽ, đó là hai mắt tỏa sáng, mặt đầy vẻ nịnh nọt lấy lòng.
“Chị, tối hôm qua chị ngủ ngon ?”
Cậu còn chân chó chạy đến phía Diệp Ninh, xoa vai cho cô.
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đăm đăm.
Mới sáng sớm mà thằng nhóc uống lộn thuốc hả? Rõ ràng ngày hôm qua còn ý kiến với chị của mà.
“Cũng còn tạm , chị rửa mặt .”
Diệp Ninh mới xong, Diệp Đống lập tức chạy ngoài sân.
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân thấy Diệp Đống múc một chậu nước trong, hơn nữa còn treo khăn lông của Diệp Ninh lên giá.
Ặc.
Cơ bắp mặt hai vợ chồng liên tục run rẩy.
“Con gái, con cho nó cưới Lưu Tĩnh Tĩnh hả?”
Nếu thì tại Diệp Đống lấy lòng cô đến thế?
Diệp Ninh : “Không .”
“Vậy nó chập mạch dây thần kinh nào thế?” Diệp Quốc Sinh cũng nhíu mày.
Diệp Ninh mang theo hàm ý khác : “Cha đừng lo, lẽ nó chỉ là đang bái phục đầu óc của con thôi.”
“...”
Hai vợ chồng già hai chị em “hòa thuận” ở trong sân, cảm thấy Diệp Ninh cũng chút bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-247.html.]
Buổi chiều, Lý Bưu dẫn theo đến địa điểm hẹn với Diệp Ninh ngày hôm qua.
Chỉ cần lấy tiền là gã thể lập tức đến sòng bạc trả lời.
“Anh Bưu, khi nào hai chị em sẽ đến ?”
Mọi đợi hơn hai mươi phút nhưng vẫn thấy bóng dáng của Diệp Ninh , chút mất kiên nhẫn.
Lý Bưu vô cùng bình tĩnh : “Hòa thượng chạy miếu yên.”
Nếu cô đến, gã trực tiếp chạy đến thôn Đại Liễu Thụ tìm.
Gã mới xong, hai ba phút , bóng dáng của Diệp Ninh xuất hiện.
Lý Bưu cong môi lộ một nụ .
Một lúc Diệp Ninh đến mặt bọn họ.
“Đã mang tiền đến đây ?”
Lý Bưu chút sốt ruột hỏi.
“Nếu thì mấy định thế nào?” Mặt Diệp Ninh lạnh tanh gã .
Lý Bưu lập tức lộ vẻ mặt hung dữ: “Trò đùa vui chút nào, mau đưa tiền đây! Nếu đừng trách trở mặt!”
Hình như Diệp Ninh sợ hãi, chậm rãi thò tay túi lấy một phong thư.
“Đây là thứ hai tống tiền chúng , trong mắt của mấy thật sự pháp luật ?”
Giờ phút trong mắt của Lý Bưu thật sự chỉ còn phong thư trong tay cô, gã nhạo.
“Pháp luật thể quyết định chuyện của em trai cô, nó ngòi tù là do quyết định.”
Lý Bưu vô cùng đắc ý một câu, đó cướp lấy phong thư trong tay của Diệp Ninh.
Lá thư tay, gã cực kỳ hưng phấn, lập tức mở .
Giây tiếp theo, vẻ mặt gã lập tức đổi.
Diệp Ninh lạnh lùng , tiếp theo đây sẽ xảy chuyện gì.
“Mẹ nó, đây là tiền âm phủ!”
Sắc mặt Lý Bưu vô cùng khủng bố, trực tiếp quăng mấy thứ trong phong thư xuống đất.
Từng tờ tiền âm phủ rơi xuống đất như từng cánh hoa, kích thích hai mắt của .
Lý Bưu ý thức chơi, nổi giận, trán nổi đầy gân xanh.
“Mẹ bà nó, mày dám chơi tao !”
Nếu cần tiền, Lý Bưu sẽ lập tức đánh với Diệp Ninh.