Đêm khuya tĩnh lặng.
Chị của Tôn Khánh, Tôn Hồng, mặc đồ tang đến bên cạnh bờ sông.
Dưới bóng đêm, mặt sông phẳng lặng càng thêm đen tối, sâu thẳm.
Nước mắt chảy dọc theo gương mặt của Tôn Hồng.
Cô quỳ xuống, mặt sông thành tiếng.
“Em trai, em cứ yên tâm . Ông trời mắt, cuối cùng chị cũng báo thù cho em , những hại c.h.ế.t em đều trả giá đắt! Em trai, nếu như em trời linh thiêng thì thể yên giấc .
Ò ó o o.
Tiếng gà gáy lảnh lót đánh thức thôn trang nhỏ đang ngủ .
Tối hôm qua Diệp Ninh ngủ cực kỳ ngon.
Diệp Đống cũng dậy sớm, nhờ bà Vương chuyển lời cho Khổng Giai, hôm nay sẽ đến nhà họ Khổng chào hỏi, thuận tiện dẫn Khổng Giai ngoài dạo chơi.
Triệu Thu Phân còn chuẩn bánh kẹo trái cây, còn một miếng thịt heo to, Diệp Đống cũng cầm sang bên đó.
Cho dù Diệp Đống và Khổng Giai thể thành đôi , nhưng cũng đều thể mất lễ nghĩa.
Diệp Đống ăn sáng xong, xách theo đồ khỏi cửa.
Diệp Quốc Sinh cũng rảnh rỗi, tuy rằng đầu ông vẫn lành hẳn, nhưng vẫn màng Triệu Thu Phân và Diệp Ninh cản trở, khiêng cuốc ruộng cỏ.
Triệu Thu Phân lấy vải và bông mà Diệp Ninh mua lúc , hai con giường đất cùng đêm chăn.
“Vải mềm ghê đó, chờ xong con mang hai cái về, con và Cố Phong cùng đắp.”
Triệu Thu Phân vui tươi hớn hở .
Lúc tuy rằng lúc Diệp Ninh xuất giá bọn họ cũng tận tâm chuẩn của hồi môn, nhưng dù thì lúc đó điều kiện hạn, đệm chăn hồi môn thật sự thể nào sánh bằng với bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-253.html.]
“Mẹ, cần , con và Cố Phong sắp sửa về , cần thiết để ở đây.”
Diệp Ninh từ chối, thời tiết càng ngày càng lạnh, mấy cái chăn mới may xong cho cha đắp là lúc.
Nhắc đến chuyện về thì Triệu Thu Phân nổi nữa, tính thời gian thì Diệp Ninh cũng về năm ngày , nếu bất ngờ gì xảy thì ngày mai , còn đến bao giờ mới về.
“Hai đứa nếu như quá bận, ăn tết về thì nhớ về. Chuyện em trai con và Khổng Giai nếu thuận lợi thì cuối năm nay cũng thể tiệc luôn.”
“Dạ, con sẽ cố gắng.”
Ngoài miệng Diệp Ninh trả lời như thế, nhưng trong lòng cũng dám chắc lắm.
Dù thì càng đến cuối năm, công việc bên đoàn văn công sẽ càng bận rộn, còn bên phía phòng ca múa Hồng Hải nữa, xin nghỉ cũng quá dễ dàng.
“Mẹ, Tiểu Đống còn là con nít nữa, và cha thử để nó gánh vác chuyện trong nhà.”
Người cô yên tâm nhất vẫn cứ là Diệp Đống.
Nếu co, chỉ sợ Diệp Đống sẽ gây chuyện nhà họ Diệp rơi vực sâu vô tận.
Triệu Thu Phân thở dài gật đầu: “Mẹ với cha của con cũng đang ngóng trông em trai con kết hôn xong sẽ đổi, nếu thể giống như con thì cha c.h.ế.t cũng thể yên tâm .”
TBC
Lần Diệp Ninh về mang đến quá nhiều bất ngờ cho bọn họ, đến cả mơ cũng thể tỉnh.
Bọn họ đều cho rằng Diệp Ninh đổi như thế, tất cả đều là nhờ Cố Phong.
Bởi vì Diệp Ninh thích Cố Phong, Cố Phong là một quá ưu tú, cho nên mới thể dẫn theo Diệp Ninh, cô đổi những thói .
Nếu Diệp Ninh suy nghĩ của Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân là như thế, chắc chắn sẽ tức đến hộc máu.
“Cái gì mà c.h.ế.t với c.h.ế.t chứ, và cha con còn sống lâu trăm tuổi, hưởng phúc của con và Tiểu Đống.”
Diệp Ninh thật sự chấp nhận những nhà là bọn họ, bộ những lo lắng và băn khoăn đó cũng biến mất sạch sẽ.
“Được, .” Triệu Thu Phân cũng nhịn đỏ mắt, nhưng mà vì quá vui vẻ.