Ăn cơm trưa xong, Diệp Ninh nhàm chán trong phòng.
Cố Phong đang ở bên ngoài việc.
Hiếm khi mới cơ hội về nhà một , tất cả những chuyện trong nhà thể đều hết,
Ngay lúc Diệp Ninh đang mơ màng ngủ thì Ngô Tú Nga xốc rèm cửa lên .
“Tiểu Ninh, phiền con ?”
“Dạ .”
Diệp Ninh lên,
Ngô Tú Nga nhanh chóng bảo cô xuống.
“Tiểu Ninh, cái cho con.”
Lúc Diệp Ninh mới để ý thấy trong tay chồng còn đang cầm một cái hộp vuông nhỏ.
Ngô Tú Nga hình như quý trọng cái hộp nhỏ , cẩn thận mở .
Không ngờ bên trong là một cái vòng ngọc màu xanh biếc.
Diệp Ninh ngẩn .
Tuy rằng cô hiểu quá nhiều về ngọc thạch, nhưng chỉ cần thoáng qua cũng giá trị của cái vòng ngọc .
“Cái vòng tay là do nhà truyền xuống, truyền cho con dâu cho con gái, thật nên đưa cho con từ lâu , nhưng mà lúc con và Cố Phong vội quá, cho nên vẫn kịp đưa.”
Ngô Tú Nga cầm vòng ngọc trong lòng bàn tay, đây là đồ gia truyền của nhà họ Cố, bà cũng nó giá trị bao nhiêu, nhưng mà cho dù là Cố Kiến Quốc tiền phẫu thuật, bọn họ cũng từng nghĩ đến chuyện sẽ bán nó .
Phản ứng đầu tiên của Diệp Ninh chính là từ chối: “Mẹ, con của con tùy tiện, thứ quan trọng như thế, cứ cất .”
Cô rõ ràng Ngô Tú Nga đưa cho cô cũng là vì kịp đưa mà ý định sẽ đưa.
mà hiện tại hiển nhiên khác.
Chỉ điều cô cũng lấy, tương lai của cô và Cố Phong còn sẽ biến thành như thế nào, lỡ như một ngày nào đó sẽ thật sự ly hôn thì .
“Con là con dâu của nhà họ Cố, vốn dĩ là cho con. Nào, đeo cho con.”
Ngô Tú Nga kiên quyết nắm lấy tay Diệp Ninh, cho Diệp Ninh cơ hội từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-263.html.]
mà giây tiếp theo bà phát hiện tay của Diệp Ninh thật sự quá béo, vòng tay chui lọt .
Xấu hổ.
TBC
Diệp Ninh thầm cảm thán trong lòng một câu, quả nhiên những thứ thuộc về cô thì thể cưỡng cầu mà.
“Mang cũng hết, chờ con gầy xuống chắc chắn sẽ mang .” Ngô Tú Nga chủ động an ủi.
Diệp Ninh : “Vậy chờ con gầy đưa cho con , bây giờ cứ giữ .”
Ngô Tú Nga thấy cô thật sự nhận, cuối cùng cũng chỉ thể thở dài.
“Được , giữ giúp con .”
Lúc trong sân vang lên tiếng chuyện.
“Cố Phong, mấy ngày hôm con về, nửa năm gặp, con cũng chẳng đổi chút nào.”
Tiếng của phụ nữ lớn, đến cả Ngô Tú Nga và Diệp Ninh ở trong phòng cũng thể rõ ràng.
Diệp Ninh qua cửa sổ, ngoài sân.
Là hai phụ nữ, trong đó còn một ôm một đứa trẻ chừng ba bốn tuổi, rõ ràng là ăn cơm xong việc gì nên đây la cà.
“Là thím Lý và thím Triệu của con, để ngoài xem thử.”
Hiện tại đang là lúc rảnh rỗi của nông, trong thôn thường đến nhà hàng xóm chơi.
Diệp Ninh hứng thú với mấy chuyện xã giao , hơn nữa cô cũng quen , cho nên chỉ Ngô Tú Nga ngoài, cô thì bất cứ động tác nào hết.
Cố Phong chỉ là chào hỏi với hai phụ nữ đó, Ngô Tú Nga cũng ngoài mời hai đó nhà, nhưng mà hình như hai thích trong sân chuyện với Cố Phong hơn.
“Cố Phong, cái cô vợ mập của con trở về đúng ?”
Người phụ nữ hỏi là cũng về chứ là về .
“Dạ, về .” Cố Phong trả lời, tay vẫn đang tiếp tục việc.
“Thím khi nó về đây thì về nhà ruột ở hả? Nó cũng chẳng hiểu chuyện gì hết, nửa năm mới về, dù cũng về nhà chồng chứ!”
Người phụ nữ hề kiêng dè, trực tiếp chỉ trích Diệp Ninh đúng.
Diệp Ninh ở trong phòng nhạo.
Mấy phụ nữ suốt ngày cứ xỉa xói nhà , mỉa mai nhà khác, ước gì cả thế giới đều cãi .