Lâm Thanh kiên nhẫn chờ đợi.
mà Hà Khôn và Viên Học Trí bên cạnh chị đang khe khẽ nhỏ với .
“Nghe bài hát là do hai Lý Kiến Hoa mua từ trong tay một ca nữ.”
“ cũng thế, ca nữ nổi tiếng. Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ cũng hết cách , ngờ đến nông nỗi tìm loại để mua ca khúc.”
“Dù cũng tin một ca nữ thể sáng tác ca khúc gì ho.”
TBC
Hai lắc đầu quan sát Lâm Thanh.
Bọn họ đều cảm thấy chuyện mua ca khúc của Diệp Tử tuyệt đối là , nhưng hình như Lâm Thanh phản đối. Cho nên bọn họ mới cố ý như thế, chủ yếu là để Lâm Thanh rõ thái độ của bọn họ.
mà Lâm Thanh vẫn hề phản ứng gì.
Hai về phía Trương Quốc Trụ cũng đang ở bên cạnh.
“Đạo diễn Trương, chuyện cảm thấy thế nào?”
Trương Quốc Trụ đạo diễn, mấy ngày nay cũng sứt đầu mẻ trán, bộ phận diễn kịch của bọn họ cũng đang cố gắng luyện tập tiết mục mới, nhưng mà mỗi một sáng tác kịch bản mới đều bọn họ quá hài lòng, gì còn tâm trạng quan tâm những bộ phận khác chứ.
“Chờ lát nữa , ca khúc đương nhiên là nhất, nếu thì cần là .”
Anh vẫn khá thể thông cảm cho Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ, tình huống thực lực cách xa với đoàn văn công Tây Nam như thế, biện pháp duy nhất để tăng lên thực lực trong thời gian ngắn chính là sáng tác một ca khúc mới thật .
Mà tổ diễn kịch của bọn họ khác, kỹ thuật diễn của diễn viên là một phương diện, quan trọng nhất cũng là kịch bản.
Lần tổ diễn kịch cũng cần đưa một tiết mục cùng tham dự hội diễn, bảy tám ngày qua ngủ ngon .
Hà Khôn mới chuyện cũng chỉ thể gật đầu đồng ý.
mà và Viên Học Trí vô cùng khẳng định rằng ca khúc mới sắp sửa luyện tập chắc chắn sẽ bọn họ hài lòng.
“Đội trưởng Lý, bên thế nào ?”
Từ Minh Vũ xác nhận với Lý Kiến Hoa.
“Được .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-297.html.]
“Bên cũng .”
Từ Minh Vũ xong thở hắt , thật bọn họ là đội trưởng, còn căng thẳng hồi hộp hơn các đội viên nhiều.
“Bắt đầu thôi.”
Lý Kiến Hoa lệnh, và Từ Minh Vũ cùng xuống sân khấu.
Bầu khí trong đại sảnh lập tức trở nên vô cùng căng thẳng.
Hà Khôn và Viên Học Trí đều đang chờ xem trò hề của đội ca hát và dàn nhạc.
mà khi âm nhạc mới vang lên, biểu tình của hai gần như đều đồng loạt cứng .
Bắt đầu từ nốt nhạc đầu tiên cũng trái tim của như bóp chặt, gần như chỉ mới là một khúc nhạc dạo cũng đủ bất ngờ.
Tiếng hát của Tôn Manh Manh vang lên.
Giọng hát của cô trong trẻo, bởi vì lời bài hát, cô thậm chí còn cố ý giọng của trở nên dày hơn, sự dẫn dắt của cô , khí thế của cả bài hát cũng bùng nổ.
Lâm Thanh ở vị trí chính giữa nhất thính phòng lộ vẻ mặt kinh ngạc, đó khóe miệng bắt đầu nhịn cong lên.
Hà Khôn và Viên Học Trí một giây còn đang thề thốt khẳng định, hiện tại đều ngơ ngẩn.
Cảm xúc của bọn họ bởi vì ca khúc lên xuống phập phồng mà nhiệt huyết sôi trào theo.
Sao thể một ca khúc lòng phấn chấn như thế chứ?
Hà Khôn há to miệng, đột nhiên vô cùng hối hận vì lúc những lời lúc nãy.
Lần ngờ thật sự đội ca hát và ban nhạc đào một báu vật, nếu bọn họ trình diễn bài hát trong buổi biểu diễn liên hợp, chắc chắn thể thu hẹp cách chênh lệch thực lực với đối phương.
Người kích động nhất vẫn là Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ, bọn họ sớm ca khúc sẽ thành công đến mức nào, nhưng mà khi nó thật sự biểu diễn, bọn họ vẫn cứ bất ngờ.
Chỉ bọn họ , Diệp Tử chỉ tốn năm ngày để sáng tác một ca khúc như thế.
Năm ngày đó!
Rốt cuộc Diệp Tử là một tài giỏi học thức đến thế nào mới thể thực lực mạnh đến thế chứ?!