Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-03-12 23:39:42
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhắc đến chuyện chị Dung vẫn cứ cảm thấy sợ hãi hoảng sợ, hai ngày nay tất cả trong phòng ca múa Hồng Hải đều cảm thấy bất an, thậm chí còn dám gặp mặt Mục Văn Hạo.

Sợ chỉ cẩn bản bất cẩn một chút là sẽ lửa giận của ông chủ lan đến.

Diệp Ninh ngờ sẽ nghiêm trọng như thế, Đường Uyển Như còn dám hợp tác với ngoài để đào góc tường của Mục Văn Hạo?

Dựa theo tính cách của Mục Văn Hạo, chắc chắn sẽ cho phép chuyện như thế diễn .

“Ông chủ Mục đồng ý cho Đường Uyển Như ?”

Chị Dung lộ vẻ mặt rầu rĩ : “Hiện tại ông chủ đồng ý , mà là hình như cô Đường quyết tâm , đến cả mấy buổi biểu diễn cũng đều hủy bỏ hết .”

Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Diệp Ninh chính là nếu Đường Uyển Như thật sự rời khỏi Hồng Hải, như lượng công việc của cô sẽ gia tăng, đây chuyện cô .

Hơn nữa đang yên đang lành Đường Uyển Như nhảy kiếm chuyện, cho dù vì cô thì cô cũng chiếm một phần nguyên nhân.

Chị Dung hết tất cả những điều nên , cũng đến giờ Diệp Ninh lên sân khấu.

Đại sảnh phòng ca múa vẫn cứ biển tấp nập, vô cùng náo nhiệt, hề chuyện Đường Uyển Như rời ảnh hưởng chút nào.

Diệp Ninh sân khấu xuyên thấu qua màn lụa về phía vị trí dành riêng cho Mục Văn Hạo, quả nhiên nơi đó trống rỗng.

Cô đột nhiên nảy một suy nghĩ, khi nào Mục Văn Hạo sẽ vì giữ Đường Uyển Như mà hủy hợp đồng của cô và ?

Nếu thật là thế, cô cũng coi như là lợi.

Sau khi biểu diễn xong, Diệp Ninh từ cửa của phòng ca múa về .

Tài xế ở đó chờ đợi.

TBC

Diệp Ninh đầu tiên là lên xe, chờ đến khi xe chạy khỏi phạm vi của phòng ca múa , lập tức kêu dừng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-300.html.]

Hôm nay cô biểu diễn xong sớm, khi về nhà cũng chuyện gì để , cho nên cô định bộ về.

Gió lạnh thấu xương, nhưng mà Diệp Ninh quấn quần áo kín mít sợ.

Trên đường còn đường rộn ràng nhốn nháo, cô cũng nhanh chậm.

Khi ngang qua một quán ven đường, cô thấy một bóng dáng quen thuộc đang bàn cơm thấp bé.

Có trong nháy mắt nào đó, Diệp Ninh thậm chí nghi ngờ hai mắt của cô vấn đề gì ?

mà cô nhanh chóng xác định, đàn ông mặc áo gió đen, đội mũ và đeo bao tay đen thật sự chính mà Mục Văn Hạo.

Anh hợp với cái quán nhỏ , cực kỳ bắt mắt.

Diệp Ninh nhận Mục Văn Hạo, phản ứng đầu tiên chính là thu hồi tầm mắt, nhanh chóng rời khỏi phạm vi của .

ngờ là vẫn chậm một bước, ánh mắt lạnh nhạt của Mục Văn Hạo trực tiếp đối diện cô, cũng lộ chút ngạc nhiên.

Diệp Ninh cảm thấy giác quan thứ sáu của đàn ông thật sự quá đáng sợ, cô chỉ mới thoáng qua một cái là thể phát hiện ngay lập tức, huống chi hai còn cách xa bốn năm mét.

Cô nên qua đó chào hỏi, là trực tiếp vờ như thấy, lướt qua luôn đây?

Diệp Ninh chút do dự chọn cách thứ hai.

Cô vô cùng cố tình giữ cách với quán lề đường , đó “vờ như việc gì” mà bước .

Ngay lúc cô cho rằng Mục Văn Hạo cũng suy nghĩ giống như cô thì giọng trầm thấp của đàn ông đột nhiên vang lên.

“Lại đây.”

Hai chữ vô cùng đơn giản mang theo vẻ bá đạo dám phản kháng.

Loading...