Ngoại trừ Vương Hinh Tuyết , tất cả những khác đều mặt đông đủ, Lý Kiến Hoa với Sầm Lan: “Cô lên xem Vương Hinh Tuyết như thế nào . Có ăn cơm ?”
Dù cũng là một tập thể, cũng thể bỏ cô ở một .
Sầm Lan lộ vẻ mặt khó xử, yên tại chỗ nhúc nhích.
Cô và Vương Hinh Tuyết gần như với tiếng nào, cho dù cô hỏi thì Vương Hinh Tuyết cũng sẽ để ý đến cô .
Lý Kiến Hoa thấy cô phản ứng, định giục thì Diệp Ninh từ trong đám đông bước .
“Đội trưởng Lý, để xem thử.”
Tất cả lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Diệp Ninh về phía Sầm Lan: “Hai cô ở phòng nào?”
TBC
Sầm Lan sợ đến ngây , vài giây mới : “Phòng 304.”
Diệp Ninh chút hoang mang lên cầu thang đến lầu ba.
“Ọe!”
Vương Hinh Tuyết xổm trong phòng vệ sinh ở trong phòng, nôn hết mật xanh mật vàng ngoài.
Ngay từ đầu cô còn cho rằng cô mang thai lâu như thế, sẽ còn nôn nghén nữa, nhưng mà ngờ rằng chỉ mới xe mấy tiếng đồng hồ kích thích phản ứng trong chu kỳ mang thai.
Chờ đến khi cô nôn xong thoải mái hơn một chút, ngoài thì lập tức thấy Diệp Ninh ở trong phòng.
Trong lòng căng thẳng, gương mặt vốn dĩ tái nhợt thì càng thêm khó coi.
“Sao cô ở chỗ ? Sao cô vò ?”
Vương Hinh Tuyết luống cuống, rốt cuộc Diệp Ninh từ lúc nào, tiếng cô nôn mửa ?!
“Đội trưởng Lý bảo lên hỏi cô, cô ăn cơm ? Lúc đến thì cửa phòng đang mở, trực tiếp là .” Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh .
“Cô thật sự quá tố chất, cô khi phòng của khác thì gõ cửa ?” Vương Hinh Tuyết tức giận nổi giận với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-349.html.]
Diệp Ninh chỉ lộ vẻ khó chịu nào, ngược còn vô cùng quan tâm : “Cô đừng nổi giận, nếu sẽ cho đứa bé trong bụng.”
Cô cứ thế tùy ý những lời , giống như cũng chỉ đang mấy chuyện đơn giản như thời tiết bên ngoài như thế nào .
Vương Hinh Tuyết ngơ ngẩn, phản ứng đầu tiên chính là trong lòng hoảng loạn, đó tho bản năng vuốt bụng của .
Mấy chữ “Sao cô ” đến bên miệng cô miễn cưỡng nuốt ngược trong.
“Cô đang ăn lung tung gì đó! Cái gì mà em bé hả, em bé gì hết!”
Cô đè thấp giọng cãi , trong ánh mắt vặn vẹo tràn ngập địch ý và sợ hãi đối với Diệp Ninh.
Thông qua phản ứng lúc nãy của cô , Diệp Ninh câu trả lời: “Cô thì , đều đang ở chờ cô, cô ăn cơm chung luôn ?”
Cô về đề tài lúc nãy.
Hiện tại Vương Hinh Tuyết ăn cơm, chỉ ăn cô!
“ lặp nữa, mang thai! Cô danh tiếng của !”
Thấy cô thẹn quá hóa giận, Diệp Ninh cong môi lộ một nụ lạnh hỏi: “Cô đang sợ hãi gì thế?”
Đầu óc Vương Hinh Tuyết lập tức trống rỗng: “... ...”
“Nếu cô xuống ăn cơm thì chúng đây.” Diệp Ninh xong lập tức xoay .
Vương Hinh Tuyết theo bóng dáng xa của Diệp Ninh, đột nhiên nghĩ đến nếu cô , Diệp Ninh khả năng sẽ lan truyền chuyện cô mang thai ngoài.
“ !”
Cô hô to, nhanh chóng cầm áo khoác lên đuổi theo.
Tất cả đều ngờ rằng Diệp Ninh thật sự kêu Vương Hinh Tuyết xuống, tuy rằng sắc mặt của Vương Hinh Tuyết cho lắm.
“Vương Hinh Tuyết, cô cảm thấy khỏe ?” Lý Kiến Hoa chủ động hỏi thăm.
Vương Hinh Tuyết lắc đầu như trống bỏi: “ chỉ say xe thôi.”
Lúc giải thích cô còn cố ý lớn lên, sợ còn rõ, la lên xong còn cố ý liếc Diệp Ninh.