Các thành viên của đoàn văn công Đông Bắc đều đoàn văn công Tây Nam mạnh, nhưng rốt cuộc là mạnh đến mức nào thì .
Khi Dư Mỹ Mỹ sân khấu bắt đầu ca hát, hậu trường gần như lặng ngắt như tờ, tất cả đều say mê trong tiếng ca du dương của cô .
Đến cả Diệp Ninh cũng mê mẩn.
Cô thông qua khe hở của cửa về phía mấy bên thính phòng, tuy rằng bọn họ đều chỉ mặc trang phục bình thường, nhưng mà khí thế thượng vị giả toát từ vẫn thở nổi.
mà Dư Mỹ Mỹ ở sân khấu hề ảnh hưởng chút nào, giai điệu định, tiếng hùng hồn vang dội, rõ ràng là quen với khung cảnh .
Diệp Ninh khỏi thầm cảm thán trong lòng, Dư Mỹ Mỹ quả nhiên vẫn đủ tư cách để kiêu ngạo.
Thực lực như thế cho dù đặt ở cả nước cũng tìm bao nhiêu .
So với sự thưởng thức của cô thì sắc mặt của mấy Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ trở nên vô cùng nghiêm túc.
Chẳng trách đoàn văn công Tây Nam thể trở thành đá mài d.a.o cho các đoàn văn công khác, thực lực như thế đúng là cho khác theo kịp. Nếu đoàn văn công Đông Bắc cũng một ca sĩ thực lực như Dư Mỹ Mỹ thì cũng áp lực như hiện tại.
Nếu tiết mục đơn ca của Dư Mỹ Mỹ đủ kinh ngạc cảm thán, thì khi Tiêu Lệ Tú lên sân khấu thì là một bùng nổ khác.
Kỹ xảo ca hát của Tiêu Lệ Tú chỉ hề thua kém Dư Mỹ Mỹ, hơn nữa khi cô sân khấu, cho ngươi cảm giác như quốc thái dân an, thái bình thịnh thế.
Có hai Dư Mỹ Mỹ và Tiêu Lệ Tú lên sân khấu, tiết mục của đoàn văn công Đông Bắc vẻ bình thường, chút hấp dẫn gì hết.
Dưới sự so sánh rõ rệt như thế, cũng phản ánh rõ những biểu tình nhỏ nhặt nhất của mỗi một thính phòng.
Trán Vương Hinh Tuyết đổ đầy mồ hôi, tim sắp sửa nhảy khỏi cổ họng, giống như chỉ cần cô mở miệng là nó sẽ lọt ngoài ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-363.html.]
Khác với bầu khí căng thẳng bên đoàn văn công Đông Bắc, bên phía đoàn văn công Tây Nam thì vẻ vô cùng nhẹ nhàng.
TBC
“Đây chính là thực lực của chúng , cho dù là buổi biểu diễn nào thì màn trình diễn của chúng đều thể lãnh đạo và xem hài lòng, đây chuyện mà ai cũng thể .” Triệu Tiểu Linh cố ý gân cổ lên .
Cho dù bọn họ thật sự nhanh mồm dẻo miệng bằng con nhỏ thì vấn đề gì chứ, thể tỏa sáng rực rỡ sân khấu mới là bản lĩnh giỏi nhất.
La Nghị cũng lúc nãy xảy chuyện gì, chỉ cảm thấy thái độ của Triệu Tiểu Linh quá thiện.
Ông với Lý Kiến Hoa và Hà Khôn bên cạnh: “Các cũng cần cảm thấy quá áp lực, chỉ cần phát huy hết thực lực của bản là .”
Ông trải qua quá nhiều tình huống như thế, nhiều buổi biểu diễn liên hợp đều là bởi vì đối phương thấy phần trình diễn của bọn họ xong, tự tạo áp lực quá lớn cho bản , cho nên cho phát huy sân khấu định.
Hà Khôn lộ một nụ còn hơn cả .
Nói thì dễ lắm, nhưng khó.
Dưới sự đối lập rõ ràng như thế, nếu đoàn văn công Đông Bắc thua quá thảm, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ điều chỉnh phạm vi lớn.
Trên sân khấu đang biểu diễn tiết mục của bộ phận diễn kịch, Trương Quốc Trụ sắp sửa nín thở luôn .
Cũng may các diễn viên phát huy đều khá định, hơn nữa cũng đến phần cuối cùng, đạt hiệu quả mà Trương Quốc Trụ mong .
Trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay chính là sự cổ vũ lớn nhất dành cho tiết mục.
“Tiết mục thiết kế thật đó, nhất là khúc cuối cùng .” Đến cả La Nghị cũng khen ngợi.
Gương mặt căng thẳng của Trương Quốc Trụ cuối cùng cũng chút thả lỏng.
Hà Khôn cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.