“Vương Hinh Tuyết, cô chuẩn , sắp sửa đến lượt cô lên sân khấu .”
Trình độ màn trình diễn của bộ phận diễn kịch và đội nhạc khí cũng coi như khá , điều cũng cho sắc mặt của Hà Khôn trở nên khá hơn nhiều.
Tiếp theo xem đội ca hát, đây cũng là tiết mục chịu áp lực lớn nhất.
Thật cho dù là là Lý Kiến Hoa thì đều hề trông cậy Vương Hinh Tuyết thể sánh bằng Dư Mỹ Mỹ và Tiêu Lệ Tú, chỉ cần thể thành phần biểu diễn thuận lợi là . Dù phần còn hợp xướng, đây mới là phần “tiền cược” lớn nhất của bọn họ.
Vương Hinh Tuyết vốn dĩ áp lực lớn , La Nghị khen ngợi Diệp Ninh thì càng cảm thấy trong lòng bực bội hơn, giờ phút đến cả việc hít thở thôi cũng cảm thấy khó khăn .
Cô căng thẳng đến cực điểm, bắt đầu cảm thấy buồn nôn.
Lý Kiến Hoa thấy sắc mặt của cô đúng lắm, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng căng thẳng, bình thường cô hát như thế nào thì bây giờ cứ hát như thế đó.”
Cô cũng coi như là hát chính kinh nghiệm, đến mức luống cuống ở thời khắc .
Nếu như là quá khứ thì Vương Hinh Tuyết thật sự sẽ , nhưng mà từ khi cô xảy loại chuyện đến bây giờ, nó cũng trở thành bóng ma thể nào tiêu diệt trong lòng cô . Cho nên mỗi khi cô lên sân khấu đều sẽ sợ hãi xuất hiện chuyện ngoài ý gì đó, nhất là những buổi biểu diễn càng quan trọng thì cảm giác sợ hãi càng lớn hơn.
Còn vô ánh mắt chăm chú bên phía đoàn văn công Tây Nam nữa, chúng nó cũng cô cảm thấy lưng như kim chích.
“Đội trưởng, ... ...”
Hai chữ đến bên miệng, lúc phần biểu diễn sân khấu cũng kết thúc, vô tiếng vỗ tay vang lên.
Lý Kiến Hoa vỗ nhẹ lên vai cô : “Lên sân khấu .”
Tiếng MC giới thiệu tiết mục cũng lập tức vang lên.
Người của đội nhạc khí lượt hậu trường, mặt Từ Minh Vũ cũng lộ nụ .
Mọi nhanh chóng tên của Vương Hinh Tuyết, thì cho dù Vương Hinh Tuyết lùi bước cũng , bước từng bước chân cứng đờ lên sân khấu.
Ngay giây phút cô ở giữa sân khấu, da gà da vịt của cô đều dựng hết cả lên.
Trong đầu còn liên tục hiện vô khung cảnh cô mắc sai lầm, cô nổi điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-365.html.]
TBC
Vô gương mặt lạnh nhạt đang quan sát bên thính phòng giống như xuyên thấu cô .
Lòng bàn tay cầm micro đổ mồ hôi ròng ròng, trơn trượt vô cùng khó chịu.
Ánh mắt d.a.o động liên tục đảo tới đảo lui, giống như đang trốn tránh gì đó.
Trạng thái của Vương Hinh Tuyết cho các thành viên trong đoàn văn công Tây Nam đều dừng chuyện bật .
“Cô là hát chính thật đó hả? Sao cứ giống như đột nhiên đẩy lên sân khấu ?”
Lập tức nhịn nhạo.
Dáng vẻ sợ hãi rụt rè như thế , chắc là còn thua cả một mới.
“Cho dù đẩy lên sân khấu đột xuất thì cũng đến mức sợ đến thế chứ?”
Trong lòng Lý Kiến Hoa chút căng thẳng, nhíu chặt mày như bánh quai chèo, ước gì thể xông lên chỉ huy Vương Hinh Tuyết.
Ánh mắt của mấy thính phòng đều vô cùng nghiêm túc.
Vương Hinh Tuyết nuốt nước bọt, bản bớt căng thẳng .
Mãi đến khi tiếng âm nhạc vang lên, đầu óc của cô trống rỗng.
Mở miệng hát câu đầu tiên sai nhịp, cô hoảng loạn điều chỉnh .
Mở màn như thế, thật sự thể dùng hai chữ “tai nạn” để hình dung.
Sắc mặt Lý Kiến Hoa vô cùng khó coi, cho dù như thế nào thì cũng ngờ rằng Vương Hinh Tuyết xuất hiện sai lầm ở thời khắc quan trọng như thế .
Hà Khôn cũng sa sầm mặt xuống, tâm trạng mới thả lỏng, bây giờ vì Vương Hinh Tuyết mà căng thẳng tiếp.
“Cô cái gì thế?”
Đây tuyệt đối là trình độ của cô .