Lý Kiến Hoa giải thích như thế nào, thậm chí nghĩ đến tương lai mà Vương Hinh Tuyết khả năng sẽ đối mặt khi hội diễn kết thúc.
Tiếng chế nhạo bên phía đoàn văn công Tây Nam càng lúc càng lớn, cuối cùng đến cả La Nghị cũng thể nào cản đực.
TBC
La Nghị bất đắc dĩ lắc đầu, ông cũng khá quen thuộc với tình huống của Vương Hinh Tuyết.
Rõ ràng là bởi vì áp lực quá lớn dẫn đến căng thẳng nên mới xuất hiện sai lầm, lúc các đoàn văn công khác cũng từng xảy tình huống tương tự.
Xem năng lực chịu áp lực của cô gái vẫn còn kém.
Vương Hinh Tuyết cũng ý thức phần trình diễn của bản tệ đến mức nào, cô nghĩ đến tình cảnh của bản trong thời gian và những lời châm chọc khinh bỉ của xung quanh, cảm giác căng thẳng dần dần dục vọng biểu hiện thế.
Tiếng hát run rẩy dần dần trở nên vững vàng hơn, cuối cùng cũng trạng thái.
mà cho dù cuối cùng cô khắc phục sợ hãi, cũng thể đổi sự thật rằng biểu hiện của cô bình thường.
Chờ đến khi ca khúc biểu diễn xong, thậm chí còn xuất hiện một lặng ngắn ngủi.
Khoảng vài giây , bên mới vang lên tiếng vỗ tay tượng trưng cho .
Vương Hinh Tuyết mím chặt môi, dùng hết sức mới thể giữ nụ xuống sân khấu.
Ngoại trừ thở dài , Lý Kiến Hoa nên lộ vẻ mặt gì khác.
Chờ đến khi Vương Hinh Tuyết đến mặt , mới miễn cưỡng vỗ nhẹ lên vai cô .
“Đội trưởng, xin , hỏng phần trình diễn ?”
Mắt Vương Hinh Tuyết đỏ lên.
“Không hết, căng thẳng cũng bình thường thôi mà, phần cô biểu hiện cũng còn tạm .” Lý Kiến Hoa nghĩ một đằng một nẻo an ủi, dù phần đại hợp xướng đó còn cần đến cô hát chính.
Vương Hinh Tuyết cảm nhận vô ánh mắt chói lọi ở xung quanh, thầm với chính bản , còn cơ hội, chỉ cần cô biểu hiện ở phần đại hợp xướng, chuyện gì cũng còn kịp.
Hà Khôn rõ ràng là bất mãn, trách cứ vài câu, Từ Minh Vũ dùng ánh mắt cản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-366.html.]
Hà Khôn cương cứng mặt thu hồi tầm mắt, cố nén lửa giận xuống.
Lần biểu diễn cũng nhỏ, tất cả đều cố gắng đạt đến mỹ, cũng chỉ Vương Hinh Tuyết là xảy chuyện.
“Đội trưởng Lý, hát chính của các là mới hả? Trình độ thế mà còn cho cô hát đơn ca, cũng dễ dãi và cưng cô quá đó.” Triệu Tiểu Linh lên tiếng nhạo, đó còn cố ý về phía Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.
“Đây là cách hưởng thụ sân khấu mà cô đó hả? Mấy cô hưởng thụ thì sướng , chỉ tội nghiệp cho lỗ tai của các lãnh đạo, đống tạp âm .”
Triệu Tiểu Linh thèm kiêng dè sự mặt của mấy Hà Khôn và Từ Minh Vũ, trực tiếp châm chọc.
Bởi vì cô đang sự thật, trình độ như thế còn thua cả dì quét rác trong đoàn văn công của bọn họ.
Bầu khí của hai bên lập tức trở nên vô cùng hổ.
“Tiểu Linh, cô thể như thế chứ?” La Nghị đầu tiên là trừng mắt Triệu Tiểu Linh, đó nhanh chóng xin mấy Hà Khôn: “Xin , con bé còn nhỏ chuyện suy nghĩ, các đừng chấp nhặt với cô .”
Không chỉ mặt Hà Khôn nóng rát mà gần như ai cũng như thế.
Chỉ bởi vì Vương Hinh Tuyết biểu hiện thất thường cho nên mới đoàn văn công Đông Bắc trở thành trò của đối phương.
Triệu Tiểu Linh đạt mục đích, hả hê vô cùng vui sướng.
Mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa đều chuyện, những khác đương nhiên cũng chỉ thể yên lặng chịu đựng.
Vương Hinh Tuyết vốn dĩ yêu thích, hiện tại càng trở thành tội nhân của đoàn văn công Đông Bắc, thái độ của mỗi một khi đối mặt với cô đều vô cùng lạnh nhạt.
Vương Hinh Tuyết cũng tự đuối lý, một lời.
Phần trình diễn vẫn cứ tiếp tục, Lý Kiến Hoa dùng tốc độ nhanh nhất để vực dậy tinh thần.
“Mọi đừng nản lòng, đến phần đại hợp xướng, tất cả đều thể hiện trạng thái nhất của !”
mà càng la to thì trong lòng ngược càng tự tin.
Đại hợp xướng tuyệt đối thể xuất hiện thêm bất cứ sơ suất gì nữa!