“Cứu cái con khỉ khô! Đều là nó tự tự chịu!” Trịnh Toàn Cường trực tiếp chửi thề.
Anh sớm qua , sớm muộn gì cũng một ngày Lưu Hạt Tử thua trong tay phụ nữ, hiện tại quả nhiên trúng .
Hơn nữa cũng quá lo lắng về chuyện Lưu Hạt Tử sẽ khai bọn họ , bởi vì Lưu Hạt Tử kẻ ngốc, chắc cũng bắt cóc phụ nữ lẽ sẽ chỉ tù mấy năm, nhưng mà một khi gã những chuyện bọn họ đang , sẽ mang tội danh gã c.h.ế.t thây.
Trịnh Toàn Cường phát tiết lửa giận, đều dám thở mạnh.
Trịnh Toàn Cường thở hắt một thật dài, chờ đến khi cảm xúc định xuống mới : “Sửa soạn đồ đạc , ngày mai rời khỏi kinh thành!”
Nếu Lưu Hạt Tử công an bắt , nghĩa là việc gã mất tích cũng là vì nội gián phát hiện. Mấy ngày nay Sở Mục luôn theo bên cạnh , cho nên hiềm nghi của Sở Mục cũng thể loại trừ.
Chuyện buôn bán thể tiếp tục kéo dài nữa, nếu sẽ chỉ đêm dài lắm mộng.
Cố Phong nhận trong ánh mắt Trịnh Toàn Cường về phía thêm một chút tin tưởng, sợi dây cung căng chặt trong lòng cuối cùng cũng thả lỏng một ít.
Hiển nhiên kế hoạch tối hôm nay vô cùng thành công, Trịnh Toàn Cường rảnh lo đến sự sống c.h.ế.t của Lưu Hạt Tử, cho nên cho dù là là Diệp Ninh thì cũng đều an .
Anh vùng lâu như thế, cuối cùng cũng đến thời khắc quan trọng .
Sáng sớm, viện gia thuộc trong quân khu.
Diệp Ninh hiếm khi ngủ nướng một , ánh nắng mặt trời rực rỡ xuyên thấu qua cửa sổ chiếu , xua tan một ít cảm giác lạnh lẽo.
Rửa mặt xong, cô xuống phòng bếp lầu chuẩn nấu gì đó để ăn.
Lúc cô ngoài thì khéo gặp hai vợ chồng Chu Thế Thành và Lý Kim Phượng cũng mới , hai còn dẫn theo đứa con trai bốn tuổi, hình như là ngoài.
Nhìn thấy Diệp Ninh, Lý Kim Phượng ha hả chào hỏi. Chu Thế Thành thì giật yên tại chỗ, chằm chằm Diệp Ninh, giống như là bao giờ thấy cô .
“Diệp Ninh, cô từ kinh thành về lúc nào thế?”
Ngay từ đầu Lý Kim Phượng còn nhận chồng của mất khống chế.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-418.html.]
Rất nhiều trong đại viện đều chuyện đoàn văn công đến kinh thành biểu diễn, hơn nữa còn hâm mộ.
Lý Kim Phượng cũng biểu diễn xong , Diệp Ninh cũng theo đoàn văn công về, mà ở kinh thành ăn tết.
Hôm nay đột nhiên thấy Diệp Ninh, cô đương nhiên là kinh ngạc .
Đã trải qua chuyện ở kinh thành, Diệp Ninh thấy Lý Kim Phượng cũng cảm thấy chút thiết.
“Hôm qua về.”
Lý Kim Phượng thấy gương mặt nhỏ nhắn càng thêm xinh của Diệp Ninh, thỉnh thoảng sắc của cô mê hoặc một chút.
“Liên trưởng Cố vẫn tin tức gì ?”
Hôm nay là mùng chín tháng một , chớp mắt cái hết tân xuân, mà Cố Phong vẫn về.
Vẻ mặt của Diệp Ninh lập tức trở nên vô cùng phức tạp, lắc đầu.
Lý Kim Phượng theo bản năng về phía Chu Thế Thành, cô vốn định giúp Diệp Ninh hỏi thăm Chu Thế Thành xem tin tức gì của Cố Phong , nhưng mà thoáng qua, phát hiện chồng đang chằm chằm Diệp Ninh chớp mắt.
Ánh mắt rõ ràng Diệp Ninh hấp dẫn.
“Khụ khụ!”
Lý Kim Phượng ho khan hai tiếng thật to, nhắc nhở Chu Thế Thành.
Lúc Chu Thế Thành mới hồn, nhưng mà mặt vẫn cứ lộ vẻ khiếp sợ.
“Nhìn gì đó, quen Diệp Ninh ?”
Trong giọng của Lý Kim Phượng tràn ngập ghen tuông.
Quả nhiên, đàn ông thì chẳng ai là mê gái.
Sau khi Diệp Ninh giảm cân bình thường thôi , loại phụ nữ già cả như mấy bọn họ đương nhiên thể sánh bằng.