Mục Văn Hạo bóng dáng mấy bọn họ rời , nụ mỉa khóe miệng biến mất sạch sẽ.
“Đoàn trưởng, chủ nhiệm, thật, Diệp Ninh thật sự chính là Diệp Tử. vì lúc nãy là Diệp Ninh, lẽ bọn họ hai Diệp Tử, dùng để ứng phó tình huống hiện tại. Diệp Ninh là quỷ kế đa đoan như thế, cô chắc chắn chuẩn sẵn từ ...”
Vương Hinh Tuyết theo bọn họ liên tục phân tích phán đoán, cho dù cô thể vạch trần gương mặt thật của Diệp Ninh ngay sân khấu, nhưng cô tin chắc rằng hiện tại Diệp Ninh chắc chắn còn đang ở trong Hồng Hải, chỉ cần bọn họ canh ở bên ngoài thì chắc chắn thể bắt gặp cảnh Diệp Ninh rời .
Lâm Thanh tạm dừng bước chân, khi sang Vương Hinh Tuyết, trở nên vô cùng uy nghiêm.
Vương Hinh Tuyết căng thẳng nuốt nước miếng, đến cả gió lạnh thổi phần phật qua cũng thể ngăn cản cơ thể cô toát mồ hôi.
“Cho dù Diệp Ninh là Diệp Tử thì cũng liên quan gì đến cô hết.” Lâm Thanh lạnh nhạt bày tỏ thái độ của , đó về phía : “Mọi đều về hết , chuyện đừng kể với bất cứ ai.”
“Vâng, đoàn trưởng.”
Mọi đều đồng thanh đáp, thứ nhất là chuyện quá mất mặt, thứ hai là nếu để Diệp Ninh chuyện thì thật sự giải thích như thế nào.
Tốt nhất là cứ coi nó như một trò hề .
“Đoàn trưởng...”
TBC
“Chủ nhiệm...”
Vương Hinh Tuyết thể giữ bất cứ ai, chỉ thể trơ mắt bọn họ rời , thậm chí ai thèm cô cái nào.
“Đội trưởng...”
Cô cầu xin Lý Kiến Hoa.
Hiện tại Lý Kiến Hoa thật sự biến thành khác với quá khứ, chỉ toát lên vẻ lạnh lùng mà đến cả ánh mắt khi về phía cô cũng hề còn chút vẻ thương hại nào nữa.
“Sau cô tự lo cho bản .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-446.html.]
Đây là lời khuyên cuối cùng dành cho Vương Hinh Tuyết.
“Mấy thể đối xử với như thế!” Vương Hinh Tuyết khàn giọng níu giữ, nhưng mà bao lâu nơi cũng chỉ còn một cô : “Là Diệp Ninh, chắc chắn là Diệp Ninh! Người sẽ lừa ! Mấy đều tin , sẽ tự ở đây chờ, chứng minh cho tất cả thấy!”
Cô ở giữa gió lạnh hiu quạnh, nổi giận giống như một kẻ điên.
Phòng ca múa Hồng Hải, trong văn phòng Mục Văn Hạo, Diệp Ninh và Mộng Kiều Nhụy đều đang mặt.
Mộng Kiều Nhụy mặc trang phục biểu diễn kiểu dáng tương tự Diệp Ninh, đến cả kiểu tóc cũng giống y hệt .
“Diệp Tử, cô mất mặt đúng ?”
Lúc nãy cô sân khấu hưởng thụ tiếng hoan hô của các khách hàng, thật sự cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
mà cô cũng suốt đời cô cũng thể trở thành Diệp Tử chân chính , bởi vì cô hát.
Tâm trạng của Diệp Ninh vẫn còn chút phức tạp, lúc cô phản đối cho Mộng Kiều Nhụy dùng danh nghĩa của Diệp Tử để hoạt động ở bên ngoài, ngờ Mộng Kiều Nhụy giúp cô một việc lớn.
“Cảm ơn cô.”
Lúc cần lời cảm ơn thì cô cũng sẽ ậm ừ cho .
Mộng Kiều Nhụy rõ ràng là ngẩn , hiển nhiên cô ngờ rằng một phận như Diệp Ninh sẽ chủ động lời cảm ơn với .
“Không cần, cần, chỉ theo lời dặn dò của ông chủ Mục thôi.”
Là Mục Văn Hạo cho đến hậu trường tìm cô , để cô dùng tốc độ nhanh nhất trang phục biểu diễn, tóc qua loa, đó tìm cơ hội lên sân khấu trao đổi với Diệp Ninh.
Nói đến cùng thì vẫn là Mục Văn Hạo tính toán và kéo dài thời gian vô cùng hợp lý đúng lúc.
Diệp Ninh đương nhiên tất cả đều nhờ Mục Văn Hạo, Mộng Kiều Nhụy xuất hiện, lẽ sẽ còn ai nghi ngờ phận của cô nữa.
Cho nên từ một phương diện nào đó mà , Vương Hinh Tuyết cũng coi như giúp cô một chuyện lớn, lẽ bây giờ Vương Hinh Tuyết phát điên nhỉ?!