Diệp Ninh mở cửa , thấy Cố Phong đang bên cạnh cửa sổ, hoảng sợ.
Sắc mặt của Cố Phong trông vẻ là lạ.
Không tính là quá khó coi, nhưng rõ ràng cũng cho lắm.
TBC
Diệp Ninh hồn, nghĩ đến quyết định ngày hôm nay, chủ động mỉm với .
“Tối nay cần nấu cơm, mua đồ ăn về nhà sẵn .”
Cô giơ mấy cái túi đang xách lên.
Cố Phong gương mặt tươi xinh của cô, trái tim khỏi đập nhanh hơn, tâm trạng vốn dĩ đang vô cùng tối tăm cũng lập tức trở nên sáng sủa hơn nhiều.
Anh chủ động cầm lấy túi đồ ăn trong tay Diệp Ninh, đó : “Để xuống bếp lấy chén đũa.”
Diệp Ninh âm thầm quan sát vẻ mặt của , cảm xúc của hình như định hơn hôm qua nhiều.
Một lúc , đồ ăn bưng lên bàn.
Tuy rằng nguội, nhưng cũng ảnh hưởng đến mùi hương nó tỏa .
Diệp Ninh thấy Cố Phong còn mở ngăn tủ lấy bình rượu trắng duy nhất trong nhà, chút kinh ngạc.
Từ đến nay khi ở nhà ăn cơm, bao giờ uống rượu.
“Có chuyện gì vui cần chúc mừng ?” Cô theo bản năng hỏi.
Cố Phong trả lời: “Sao cô hỏi như thế?”
Ánh mắt của Diệp Ninh về phía bình rượu, Cố Phong lập tức hiểu ý của cô.
“Uống một ít sẽ ảnh hưởng đến công việc ngày mai.” Nói xong, trực tiếp rót cho nửa ly.
Tối hôm nay thật sự cần cồn giúp đỡ một chút.
Diệp Ninh thế cũng hề rối rắm nữa, nếu uống thì cứ uống .
Cố Phong săn sóc cầm chén đũa đưa đến mặt cô, so với tối hôm qua thì thái độ giống như hai khác.
Diệp Ninh thấy cảm xúc ngày hôm nay của định, trong lòng cũng thả lỏng .
“Xin .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-529.html.]
Trước khi bắt đầu ăn cơm, cô trực tiếp xin .
Cố Phong sửng sốt, rõ vì cô đột nhiên như thế?
Diệp Ninh tiếp tục giải thích : “ tối hôm qua chỉ là vì lo lắng cho , cho nên mới nổi giận với . là hiện tại một việc còn thể cho , nhưng vẫn là câu đó, tuyệt đối sẽ ngoài bất cứ chuyện gì nên .”
Trong lời của cô tràn ngập chân thành.
Nếu như là ở quá khứ, cô cãi với Cố Phong thì cũng sẽ cảm thấy vấn đề gì hết, cùng lắm thì đến ký túc xá bộ đội ở, cô còn thể yên lặng, tự do hơn.
mà hiện tại cô vẫn sống chung hòa thuận với , nếu sống hòa thuận thì đương nhiên bày tỏ thành ý của .
Cố Phong ngờ cô sẽ chủ động xin , trong mắt lộ vẻ đau lòng.
“Cô cần xin , là vì cảm xúc ngày hôm qua của định.”
Lôi Vĩnh Minh đúng, tối hôm qua rõ ràng là cơn ghen mụ mị đầu óc, cho nên mới luôn hỏi mãi vấn đề chịu thôi.
“Vậy bây giờ chúng coi như hòa đúng ?” Diệp Ninh chằm chằm , chờ trả lời.
Cố Phong gương mặt mang theo chút chờ mong của Diệp Ninh, tim đập càng nhanh hơn, thậm chí cảm thấy miệng khô lưỡi khô.
“Ừ.”
Giây tiếp theo, Diệp Ninh giống như trút gánh nặng, đó mỉm .
Cố Phong vui, bởi vì cô cũng để ý đến trạng thái của hai bọn họ.
Chuyện khiến Diệp Ninh bực bội cả ngày giải quyết, hiện tại cô chỉ cảm thấy nhẹ nhàng, bắt đầu cảm thấy thèm ăn.
“Ăn cơm thôi, đồ ăn nguội hết .”
“Được.”
Cố Phong phối hợp, cũng bưng chén đũa lên.
Diệp Ninh chủ động nhắc đến chuyện đoàn văn công tiếp đãi đoàn quan sát từ nước ngoài đến: “Cho nên mấy ngày nay trong đoàn sẽ luyện tập nhiều.”
“Vậy cô sẽ mệt lắm đúng ?” Cố Phong đột nhiên phát hiện thích loại trạng thái như thế .
Ăn cơm cùng với cô, lúc ăn cơm cô mỉm kể mấy chuyện cô gặp trong công tác.
Chia sẻ niềm vui cho .
Đây là cuộc sống hôn nhân mà vẫn luôn chờ mong ?