Cảm xúc của Trịnh Thư Vân cực kỳ kích động.
Bởi vì bối cảnh gia đình, từ nhỏ đến lớn nhiều mang theo vô ý đồ để tiếp cận cô , lợi dụng cô .
TBC
Cho nên một đoạn thời gian dài, cô phong bế bộ bản , tiếp xúc với con và chuyện ở bên ngoài.
Khi đối mặt với tình cảm, cô cực kỳ cẩn thận, tuyệt đối sẽ dễ dàng mở rộng cửa lòng.
Cho nên khi Diệp Ninh Mục Văn Hạo là cố ý tiếp cận cô , là lợi dụng cô , thật sự cô như sụp đổ, tức giận.
mà hiện tại vẻ mặt của Diệp Ninh cực kỳ nghiêm túc nặng nề, cuối cùng cũng đầu óc của cô tỉnh táo đôi chút.
Cô là bạn của Diệp Ninh, đương nhiên tin tưởng Diệp Ninh, Diệp Ninh thật sự lý do gì để những lời như thế.
“Vậy cô cho , rốt cuộc chuyện là thế nào?”
Giờ phút , cô gần như thể khẳng định giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo chắc chắn bí mật gì đó.
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đều đang thăm dò, nghiên cứu lẫn , nhưng cuối cùng vẫn là Diệp Ninh thu hồi tầm mắt đầu tiên.
Làm thế nào cô thể cho Trịnh Thư Vân thật mà Mục Văn Hạo chính là cô, mà Mộng Kiều Nhụy cũng chỉ là một quân cờ Mục Văn Hạo lợi dụng mà thôi.
“Cũng trễ lắm , để đưa cô về.” Diệp Ninh thật sự quá đau đầu.
Ánh mắt của Trịnh Thư Vân càng thêm sâu thẳm hơn, cũng tiếp tục truy vấn, bởi vì cô cũng hiểu về Diệp Ninh.
Nếu thể thì Diệp Ninh chắc chắn sẽ giấu diếm.
“Được , đồng ý, sẽ cố hạn chế đến Hồng Hải nữa.”
Ít nhất ở thời điểm hiện tại, giữa Mục Văn Hạo và Diệp Ninh, cán cân trong lòng của cô vẫn nghiêng về phía Diệp Ninh nhiều hơn.
Diệp Ninh thấy cô cũng đang trả lời cho lệ, gương mặt đang căng cứng cũng dần mỉm .
“Ừ.”
Bầu khí cứng đờ giữa hai cũng theo đó mà trở nên dịu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-585.html.]
“Cô cần đưa về , tự về là .” Trịnh Thư Vân từ chối để Diệp Ninh đưa cô về, dù thì Diệp Ninh cũng về nhà.
“Cô về một đó?” Diệp Ninh đường phố ở xung quanh, hôm nay cô lên sân khấu biểu diễn khá sớm, cho nên hiện tại mới hơn chín giờ, đường còn ít tới lui.
Trịnh Thư Vân : “Cô , chứ.”
Diệp Ninh ngẫm cảm thấy cũng đúng, dặn dò vài câu, đó hai về hai hướng khác .
Tâm trạng của Diệp Ninh lắm, tốc độ đường cũng chậm.
Đi một lúc, cô đột nhiên dừng bước, đầu .
Trên con đường ở phía còn một vài linh tinh đang đường về nhà, ai nấy đều vội vàng.
Cô một lúc, cũng phát hiện cái gì khác lạ, lúc mới bước nữa.
Chẳng qua tốc độ của cô nhanh hơn nhiều.
Con đường từ Hồng Hải về viện gia thuộc cũng ngắn, nhưng dài thì cũng tính dài, bộ mất nửa tiếng đồng hồ.
Trong vòng nửa tiếng , Diệp Ninh tổng cộng dừng ba , mỗi một cô đều cảm giác giống như phía đang theo lưng cô, nhưng mỗi một đều phát hiện gì khác thường.
Mãi đến khi đến cửa đại viện, cô nhanh chóng đến chỗ cảnh vệ viên gác cổng, nhỏ gì đó.
Cảnh vệ viên chờ cô xong, lập tức về phía con đường mà cô mới qua.
Diệp Ninh cũng trực tiếp mà ở phòng cảnh vệ chờ đợi. Cô xác định xem rốt cuộc là cô cảm giác sai, là thật sự nào đó đang theo dõi cô.
Khoảng hơn mười phút , cảnh vệ viên ngoài dạo một vòng về.
“ phát hiện khả nghi nào hết.”
Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm, xem là do cô nghi thần nghi quỷ .
“Làm phiền , cảm ơn.”
“Không phiền, đây là trách nhiệm của chúng . Nếu cô phát hiện nguy hiểm gì, thể chạy đến báo cho chúng .” Cảnh vệ viên khá nhiệt tình với Diệp Ninh.