Lúc trong sân huấn luyện ngoại trừ mấy bọn họ thì còn một bóng nào, Cố Phong chút hoang mang cởi áo khoác quân trang .
Ba Lý Võ, Lý Đống, Lý Bưu cũng hành động tương tự, hơn nữa còn bắt đầu khởi động tay chân.
“Doanh trưởng Cố, mấy em chúng sẽ nương tay , bây giờ đổi ý còn kịp đó.”
Trước khi bắt đầu đánh , Lý Võ còn cố ý nhắc nhở Cố Phong.
Mặt mày Cố Phong hề thả lỏng, chỉ vẫy tay với bọn họ.
“Mấy cùng nhào lên .”
Ba em cũng hề do dự, phát tiết bộ lửa giận đối với Diệp Ninh lên .
Trên sân huấn luyện, bốn bóng quấn lấy ...
Cốc cốc cốc.
“Mời .”
“Phó doanh trưởng Lôi, chuyện , doanh trưởng của chúng đang đánh với mấy liên trưởng Lý ngoài sân huấn luyện đó, mau chạy xem !”
Binh lính thở hổn hển chạy đến văn phòng của Lôi Vĩnh Minh báo cáo.
“Cái gì?!” Lôi Vĩnh Minh giật hết hồn, mất hai giây để phản ứng đó dùng tốc độ nhanh nhất xông ngoài.
Sân huấn luyện vốn dĩ đang vắng hoe hiện tại mấy vòng vây quanh, tất cả đều đang chằm chằm bốn đang đánh ở chính giữa, ai dám giúp đỡ.
Một doanh trưởng, hai liên trưởng, một bài trưởng đánh lộn, cảnh tượng đúng là trăm năm hiếm gặp.
Hơn nữa còn chỉ đánh học hỏi, mỗi một đòn đánh đều dùng hết sức.
Chờ Lôi Vĩnh Minh chạy đến nơi thì Lý Bân đánh ngã bò đất, dậy nổi.
Lý Võ và Lý Đống như hai tên điên, liều mạng tấn công Cố Phong.
Tình hình của Cố Phong cũng chẳng khá hơn là bao, mặt màu xanh tím, hơn nữa trông vẻ thương nhẹ.
TBC
Ba giống như thề nhất định dồn đối phương chỗ chết, Lôi Vĩnh Minh trạng thái của bọn họ sợ chết, gân cổ lên hô to: “Doanh trưởng cố, liên trưởng Lý, các đang cái gì thế? Mau dừng tay !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-626.html.]
mà tiếng la của rõ ràng là chẳng tác dụng gì cả, ba chỉ dừng mà ngược còn đánh ác hơn.
Cố Phong giơ nắm đ.ấ.m đấm bụng Lý Võ, Lý Võ đau đến mức thẳng dậy nổi.
Mà Lý Đống cũng đạp mạnh một phát, lảo đảo.
cho dù là thế thì cũng hề ngã xuống, chỉ túm lấy một Lý Võ đánh cho tơi bời.
“Điên , điên , mấy bọn họ điên hết .” Lôi Vĩnh Minh run giọng nỉ non, thể hiểu rốt cuộc là xảy chuyện gì?
Cứ như thế, một lúc nữa trôi qua, Lý Võ cũng bi đánh đến bò dậy nổi,Cố Phong lảo đảo lao về phía Lý Đống còn sót .
Cuối cùng và Lý Đống gần như là cùng ngã xuống.
Lôi Vĩnh Minh sợ đến mức mặt mày trắng bệch, thấy bốn đều mất năng lực chiến đấu, lập tức xông qua.
“Doanh trưởng Cố...”
Cố Phong mặt đất, há to miệng thở hổn hển, vết thương mặt thấm mồ hôi, trông vẻ càng thêm đáng sợ.
mà cũng chỉ nghỉ ngơi vài giây, đó Lôi Vĩnh Minh nâng đỡ, lảo đảo lên.
Ba em nhà họ Lý thương nặng hơn nhiều, liệt mặt đất.
“Bây giờ... Là thắng đúng ?” Cố Phong rõ ràng là đang cố chống xác định kết quả với bọn họ.
Lý Võ đánh đến bầm dập đột nhiên mỉm , nụ kéo đến vết thương, đau đến nhe răng trợn mắt.
mà ngay đó vẫn cho Cố Phong một câu trả lời khẳng định.
“Chúng thua, chuyện coi như xong.”
Dám đánh cược thì chịu thua, mấy em bọn họ thì .
Huống chi ba bọn họ còn đánh , gì còn mặt mũi tìm vợ tính sổ chứ?
Cố Phong cũng chật vật mỉm , đó với Lôi Vĩnh Minh: “Đưa đến phòng y tế .”
Lấy một chọi ba, tuy rằng thắng, nhưng mà thương nặng.
Lôi Vĩnh Minh nhanh chóng gật đầu, khi rời còn quên dặn dò mấy sân huấn luyện đưa mấy Lý Võ đến phòng y tế luôn.