Diệp Ninh Cố Phong đang xổm mặt , lý do để nghi ngờ đầu óc của tỉnh táo lắm ?
“Mau bò lên .” Cố Phong thúc giục, thực tế chính cũng cảm thấy như thế, thậm chí thể sẽ đổi ý ngay lập tức.
Diệp Ninh mắt cá chân của , bộ về đương nhiên là , dứt khoát hề rối rắm nữa.
Cho dù đàn ông đang ý đồ gì, đến lúc đó cô cứ ứng phó là .
“Đừng ngã đó nha.”
Trước khi lên lưng Cố Phong, cô còn cố ý nhắc nhở.
TBC
Tuy rằng trong thời gian cô vẫn luôn giảm béo, nhưng cũng còn một trăm chín mươi cân.
mà những gì cô lo lắng rõ ràng là thừa, giây tiếp theo Cố Phong dậy một cách vững vàng.
Hai đều ôm theo tâm trạng khác , ai thêm câu nào.
Nửa tiếng , xe ba bánh dừng ở cửa viện gia thuộc.
Diệp Ninh Cố Phong đỡ xuống xe.
Từ ngoài cổng về đến nhà còn cách vài trăm mét, còn leo cầu thang, cô mặt như đưa đám Cố Phong.
“Còn phiền .”
Tuy rằng cô rõ Cố Phong chắc chắn sẽ đồng ý.
Quả nhiên, ánh mắt của Cố Phong khi về phía cô tràn ngập đề phòng.
Diệp Ninh bất đắc dĩ , đương nhiên đang suy nghĩ cái gì.
“ giả vờ, thật sự nổi.”
Cố Phong một lời, nhưng mà ánh chăm chú của cô, vẫn cõng cô lên thứ hai.
“Lần coi như nợ một , nếu cơ hội chắc chắn sẽ trả cho .”
Diệp Ninh lưng , vô cùng nghiêm túc .
Từ đến nay cô thích nợ ân của khác.
Cô cho rằng Cố Phong vẫn sẽ trả lời, nhưng mà ngờ mở miệng: “Không cần, cô gửi tiền về nhà, cứu mạng cha của .”
Diệp Ninh sửng sốt, lập tức hiểu vì Cố Phong đột nhiên khác thường như thế, chỉ cứu cô mà còn đồng ý cõng cô về nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-71.html.]
Thì là thế.
Tất cả chuyện hợp lý đều trở nên hợp lý.
“Anh hả?”
Cố Phong dùng im lặng để trả lời.
Diệp Ninh thoải mái : “Được , giúp nhà một , cứu một , chúng coi như hòa .”
Dù đôi bên liên lụy, dây dưa lẫn mới là nhất.
Bước chân của Cố Phong khựng , ngờ cô sẽ như thế.
Năm trăm đồng một con nhỏ, nếu như đây phụ nữ chắc chắn sẽ lấy chuyện để trói buộc cả đời.
Cho nên hiện tại rốt cuộc cô là cố ý là thật sự thả ?
“Ui cha! Liên trưởng Cố, hai đây là...”
Vừa mới đại viện, lập tức để ý đến bọn bọ.
Từng ánh mắt về phía bọn họ giống như là thấy quỷ, vẻ mặt của nào cũng xuất sắc.
Người đầu lên tiếng là Lý Kim Phượng, mỗi một tế bào mặt cô đều để lộ hai chữ nhiều chuyện.
Không ngờ cô còn thể thấy cảnh Cố Phong cõng Diệp Ninh về?!
Trên đời còn chuyện gì kỳ lạ hơn nữa ?
Với tính cách của Cố Phong, cũng ý định giải thích quá nhiều, nhưng mà ở đằng càng ngày càng nhiều tụ tập , cuối cùng đường chặn kín.
Anh đương nhiên trong đại viện đang nghĩ cái gì, cũng hành vi của ở trong mắt những khác quái dị đến cỡ nào, nhưng hiện tại như thế .
“Chân cô trẹo, thể .”
“Hả?”
Không chỉ Lý Kim Phượng lộ vẻ mặt ngơ ngác mà những khác cũng đều như thế.
Chân chỉ trẹo chứ gãy đây, lo cho cô cái gì chứ?!
“Phiền nhường đường một chút.” Cố Phong lễ phép
Mọi ngơ ngác , tuy rằng rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng vẫn đồng loạt tránh nhường đường.