Diệp Ninh thèm để ý đến sự bất đắc dĩ của : “Chuyện thứ ba là vấn đề về tiền lời của ca khúc mà phát hành.”
Sắc mặt của Lý Tử Hằng dần dần trở nên nghiêm túc.
Trên hợp đồng rõ ràng, ký hợp đồng với Diệp Ninh ba năm, ngoại trừ trả cho cô tiền công tương ứng khi phát hành ca khúc , mỗi tháng còn sẽ cho cô tiền lương riêng.
Tuy rằng tiền quá nhiều, nhưng chắc chắn là đủ để cô dùng trong sinh hoạt cá nhân.
Nói cách khác, ngoại trừ tiền lương của đoàn văn công , cô còn sẽ thêm một phần tiền lương khác, đây là chuyện mà nhiều đều cầu mà .
mà chuyện Diệp Ninh tiếp theo đó là Lý Tử Hằng lộ vẻ mặt kinh ngạc.
“ cần tiền lương cố định mỗi tháng .”
Đây là đầu tiên gặp đưa tiền mà lấy, trừ phi điên.
“ chỉ cần tiền công mà kiếm , còn những lúc việc, đôi bên cũng cần can thiệp chuyện của .” Suy nghĩ của Diệp Ninh rõ ràng, lấy tiền của thì sẽ khống chế.
Cô đương nhiên sẽ tự đeo gông xiềng lên .
Chuyện thì Lý Tử Hằng đương nhiên là lý do gì để từ chối cả, tiền lương ba năm tính cũng là một phần chi phí khá cao, nếu Diệp Ninh chủ động cần, thì quá .
TBC
Anh định gật đầu, Diệp Ninh tiếp tục câu tiếp theo.
“ chỉ cần tiền công phát hành ca khúc và tiền trích phần trăm khi phát hành băng từ. Đương nhiên nếu các hoạt động khác cũng thể kiếm tiền thì cũng chiếm sáu mươi phần trăm.”
“...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-710.html.]
Lý Tử Hằng lập tức cương cứng tại chỗ , chằm chằm Diệp Ninh, thậm chí nghi ngờ lỗ tai của vấn đề gì ?
Cô cô lấy tiền công phát hành ca khúc thì khá bình thường.
mà trích phần trăm khi phát hành băng từ là ý gì?
Còn sáu mươi phần trăm tiền kiếm khi tham gia các hoạt động khác?
Vậy chẳng nghĩa là mỗi khi bọn họ kiếm một hào từ cô thì bẻ sáu xu chia cho cô hả?
Bọn họ ký hợp đồng với cô, nâng đỡ cô, cô trở nên nổi tiếng là vì mang lợi nhuận cho công ty, nhưng như thế ngược trở thành bộ nhà xuất bản ảnh âm công cho cô .
Cho nên cô đang đùa thôi đúng ?
“Chuyện ! Chắc chắn là !”
Lần Lý Tử Hằng phản ứng vô cùng kịch liệt, còn trực tiếp kích động từ chối ngay.
Vẻ mặt của Diệp Ninh vẫn hề đổi, cô cũng đoán là sẽ phản ứng như thế .
Chờ đến khi cảm xúc của Lý Tử Hằng định , cô mới nhanh chậm : “Chủ nhiệm Lý, thể tạo giá trị cho quý công ty, giá trị cực lớn, chỉ là phân chia sáu mươi phần trăm ích lợi đó mà thôi. Có một vài thứ là thể nào dùng tiền tài để tính toán, nếu hợp đồng ngày hôm nay ký kết, các cũng sẽ chiếm bốn mươi phần trăm .”
Muốn lấy giá trị của cô, nhưng mà chia sẻ với đương sự là cô, đời gì chuyện đến thế chứ.
Lý Tử Hằng nhíu chặt lông mày , đạo lý thì là như thế sai, nhưng mà cho dù là quá khứ tương lai thì chỉ e là sẽ bao giờ hợp đồng với điều khoản như thế đời.
Trong mối quan hệ hợp tác của bọn họ, nhà xuất bản ảnh âm là bên chủ động mới đúng, Diệp Ninh như thế chẳng khác nào từ khách thành chủ.
“Chuyện hợp lý! Chỉ riêng việc phát hành băng từ, ngoại trừ ca sĩ biểu diễn thu âm , tiếp theo đó nó còn trải qua vô công đoàn. Từ chi phí chế tạo băng từ đến chi phí phát hành, đó là chia nhỏ lợi nhuận cho các nơi bán , cô cảm thấy một hộp băng từ thể kiếm bao nhiêu tiền chứ?”