Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 823

Cập nhật lúc: 2025-03-19 23:20:30
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Diệp Ninh, cô xía chuyện của cô gì chứ.” Trịnh Thư Vân ghen tị .

Loại tính cách đáng ghét như Ngô Hàm Nhu, nếm trải một ít đau khổ của xã hội mới .

Hơn nữa cho dù Diệp Ninh giúp cô , cô cũng sẽ câu cảm ơn nào, ngược còn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên nữa.

Diệp Ninh khuyên nhủ: “Mọi đều là đồng nghiệp, cần gì vì loại chuyện mà trở mặt với chứ.”

Trịnh Thư Vân Ngô Hàm Nhu bĩu môi.

Ngô Hàm Nhu chỉ chằm chằm Diệp Ninh.

Không Diệp Ninh ảo giác , ánh mắt của cô giống như còn mang theo một ít địch ý khó phát hiện.

Từ đến nay khi ở mặt cô Ngô Hàm Nhu đều che giấu , đây là đầu tiên cô cảm giác như thế.

Buổi trưa lúc nghỉ ngơi, Diệp Ninh gọi điện thoại đến văn phòng của Cố Phong.

Ngay lúc cô còn do dự ai điện thoại thì giọng của Cố Phong theo đường dây điện thoại truyền đến.

“A lô, xin hỏi ai đây?”

“Là .”

“Tiểu Ninh, em gọi điện thoại đến đây?”

Cho dù cách ống , Diệp Ninh cũng thể nhận lúc Cố Phong đang bất ngờ và vui vẻ.

“Anh đánh với Mục Văn Hạo hả?”

Cô gọi điện thoại đến là vì xác nhận thương , thương như thế nào, cho nên trực tiếp hỏi thẳng.

Mà Cố Phong thì lập tức bắt trọng điểm, giọng điệu vui vẻ biến thành nghiêm túc: “Em gặp Mục Văn Hạo ?”

thì chuyện chỉ hai bọn họ .

“Ừ, thương nhẹ, thế nào?” Diệp Ninh tiếp tục hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-823.html.]

“Anh còn dây dưa em? Xem đến điều tra còn đủ thường xuyên.” Cố Phong đến đây, giọng vô cùng âm u trầm thấp.

Diệp Ninh khó hiểu hỏi : “Điều tra đủ thường xuyên gì thế?”

“Ý của đánh nhẹ quá , lẽ chỉ đánh đến nhập viện thì mới ngoan.” Cố Phong hối hận, dù thì hiếm cơ hội thể danh chính ngôn thuận đánh .

Diệp Ninh như thế thì cũng thả lỏng , cho nên chắc chắn là thương nghiêm trọng bằng Mục Văn Hạo.

“Anh việc gì là , đừng so đo với loại như .”

Một Mục Văn Hạo dây dưa là đủ , cô Cố Phong cũng liên lụy chuyện .

“Cho nên em cố ý gọi điện thoại đến đây để quan tâm hả?” Cuối cùng Cố Phong cũng phản ứng phát hiện chuyện , giọng cũng nhanh chóng khôi phục trạng thái dịu dàng.

Lần Diệp Ninh phủ nhận hỏi: “Anh thương ?”

Cố Phong sờ khóe miệng vẫn còn đang trầy, nếu như là đây, Diệp Ninh lo lắng, chắc chắn sẽ , nhưng mà hiện tại đột nhiên thông minh : “Bị một chút vết thương nhẹ.”

Hơi thở của Diệp Ninh gián đoạn, tuy rằng nghĩ đến, nhưng chính miệng của thì vẫn còn chút lo lắng.

“Nghiêm trọng lắm ?”

“Vết thương mặt quan trọng lắm, nhưng mà thương tay, ăn cơm khó khăn.” Đầu óc của Cố Phong còn kịp suy nghĩ xong thì miệng tự .

“Anh cũng thương ở tay?” Diệp Ninh nghĩ đến cánh tay trái quấn băng vải của Mục Văn Hạo.

“À, đúng . Anh thương tay .” Giống như là phối hợp lời , Cố Phong còn cố ý đổi ống từ tay sang tay trái.

Diệp Ninh nghi ngờ lời khả năng là dối, bởi vì Mục Văn Hạo cũng là một tàn nhẫn, cho dù Cố Phong từng huấn luyện nhưng đánh với Mục Văn Hạo thương thì cũng là chuyện bình thường.

TBC

“Bị thương tay ăn cơm ? Dùng tay trái cầm muỗng cũng mà.”

lòng nhắc nhở.

, thể dùng muỗng...” Đầu óc của Cố Phong bao giờ hoạt động hết công suất như bây giờ: “Em cũng mà, dù cũng là doanh trưởng, ở nhà ăn dùng muỗng ăn cơm thì hình tượng lắm.”

Diệp Ninh cạn lời, đến nước còn tâm trạng để ý đến hình tượng?

Huống chi còn thể nhờ khác múc cơm về phòng cho mà.

Loading...