Gương mặt đang căng chặt của Mục Văn Hạo lộ chút ý sung sướng, nếu Diệp Ninh cũng suy nghĩ như thế thì thật sự là quá .
“Diệp Ninh là một cô gái xinh như thế, đến cả còn thích, ông chủ Mục tinh mắt thật đó.” Mao Tuyết Nam đoán yêu thích của , đương nhiên là cực lực lấy lòng.
Mục Văn Hạo dùng giọng điệu nhẹ nhàng : “ thích cô cũng là vì cô xinh .”
TBC
Nếu cô gặp dáng vẻ của Diệp Ninh thì chắc chắn sẽ những lời .
mà mặc kệ khác nghĩ như thế nào, đều chẳng cả.
Mao Tuyết Nam cảm thấy chỉ đang vẻ thanh cao thôi: “Vậy tiệc chúc mừng là chúc mừng gì thế?”
Cô thật sự quá tò mò, rốt cuộc là chuyện gì mà đáng để rầm rộ như thế chứ?
“Chúc mừng ca khúc của cô phát hành thành công.” Mục Văn Hạo ước gì cho cả thế giới đến sự lợi hại của Diệp Ninh.
Mao Tuyết Nam ngơ ngẩn chằm chằm , trong thời gian ngắn kịp hồn .
“Diệp Ninh phát hành ca khúc? Là băng từ ?”
Mục Văn Hạo gật đầu, cực kỳ đắc ý.
Dù cũng là giới thiệu Diệp Ninh cho Lý Tử Hằng.
“Không Diệp Ninh đang việc ở đoàn văn công ? Cô cũng là ca sĩ?” Mao Tuyết Nam thể nào chấp nhận sự thật .
Hai hôm cô còn đang lèm bèm rằng loại như mấy Diệp Ninh, cả đời cũng thể phát hành ca khúc riêng .
Kết quả hiện tại cho cô , Diệp Ninh phát hành băng từ ?!
Hiện tại ngạch cửa của giới ca hát thấp như thế ?
“Cô là thành viên của đoàn văn công, nhưng mà đoàn văn công cũng đủ năng lực để ước thú cô .” Mục Văn Hạo chỉ mới nhắc đến Diệp Ninh, hai mắt đều sáng lên.
“Thì, thì là như thế. Vậy doanh như thế nào? Có ?”
Mao Tuyết Nam đột nhiên để ý đến chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-910.html.]
Cho dù là phát hành ca khúc thì chắc chắn sẽ thể nào vượt qua doanh mà cô từng sáng tạo .
Lời cô cũng nhắc nhở Mục Văn Hạo, đặt bộ lực chú ý tiệc chúc mừng tối hôm nay, ngờ quên mất quan tâm chuyện quan trọng .
“Chắc chắn sẽ bán đắt!”
Mục Văn Hạo vô cùng tự tin , đó chút hoang mang cầm lấy ống gọi điện thoại cho Lý Tử Hằng.
“Tử Hằng, tình hình hiện tại như thế nào?”
Tuy rằng Mao Tuyết Nam tiếng chuyện trong ống , nhưng vẫn nhịn gióng lỗ tai lên.
Gương mặt Mục Văn Hạo xuất hiện vết nứt: “Cậu chắc chứ?”
Mao Tuyết Nam thấy trở mặt lập tức hoảng sợ, nhưng mà trong tích tắc , trong lòng vui như mở cờ trong bụng.
Xem doanh lẽ cho lắm nhỉ?
Không bao lâu , Mục Văn Hạo cúp máy, mặt mày âm u.
“Đi đây.”
Anh xong, vệ sĩ ở ngoài cửa nhanh chóng .
“Lập tức đến các cửa hàng băng đĩa trong thành, mua hết bộ băng từ của Diệp Ninh. Huyện thành kế bên cũng mua luôn!”
“Vâng, ông chủ.”
Vệ sĩ lệnh của Mục Văn Hạo, lập tức ngay.
Mục Văn Hạo suy nghĩ vài giây, lập tức cầm lấy ống .
“Alo, tổng giám đốc Lý, là Mục Văn Hạo, phiền giúp một việc...”
Tiếp theo đó Mục Văn Hạo gọi bảy tám cuộc điện thoại tương tự, cho tất cả các bạn bè khắp cả nước của mua băng từ ở nơi bọn họ sinh sống.
Trên đầu Mao Tuyết Nam chảy xuống ba sọc đen, cuối cùng cũng cảm nhận cái gì gọi là xài tiền như rác, nhưng mà trong lòng vô cùng hâm mộ.
Cho dù Diệp Ninh bất cứ yêu thích chân chính nào cả, nhưng chỉ dựa hành vi của Mục Văn Hạo, cũng thể nhẹ nhàng đạt doanh vô cùng xa xỉ.