Cố Phong rõ ràng là tin lời cô : “Bây giờ em đến đoàn văn công ?”
Diệp Ninh đoán cảm xúc của , chỉ đành gật đầu : “ , đến đoàn văn công.”
Cô vẫn , còn Trịnh Thư Vân thì cô cũng quá lo lắng, dù thì mục tiêu của đám fans mê ca nhạc là cô.
Lôi Vĩnh Minh đạp chân ga, chạy về phía đoàn văn công.
Trong xe im lặng, Diệp Ninh nghiêng đầu ngoài cửa sổ xe.
Cố Phong cũng chủ động cái gì, ngược là Lôi Vĩnh Minh đang lái xe liên tục nháy mắt hiệu với .
Tuy rằng Cố Phong và Diệp Ninh còn cơ hội, nhưng Lôi Vĩnh Minh rõ thật vẫn buông bỏ, nếu thì hôm nay cũng xuất hiện ở đây.
Khó khăn lắm mới cơ hội ở chung với , đương nhiên là nắm bắt .
Cố Phong giống như một khúc gỗ, ngớ lơ mớ tín hiệu mà thả .
Cuối cùng mắt Lôi Vĩnh Minh rút gân cũng chờ đến Cố Phong chủ động chuyện với Diệp Ninh.
Xe chạy đến cửa đoàn văn công, thấy nơi cũng ít fans mê ca nhạc canh, Diệp Ninh ngay sự việc quá đơn giản.
Cô đương nhiên hi vọng mấy ca khúc sẽ nổi tiếng, lúc cũng nghĩ đến chuyện nếu cô nổi tiếng thì cuộc sống chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng, thậm chí chuẩn sẵn tâm lý , nhưng hình như cô vẫn đánh giá quá thấp sự nhiệt tình của fans mê ca nhạc.
Cố Phong với Lôi Vĩnh Minh: “Anh chạy thẳng trong luôn .”
Xe của quân đội thể trực tiếp chạy đoàn văn công.
Cho dù mấy fans mê ca nhạc điên cuồng đến cỡ nào thì cũng thể nào đó .
Xe dừng , Cố Phong xuống xe , mở cửa xe cho Diệp Ninh.
Lúc Diệp Ninh mới thả lỏng , khi xuống xe còn quên cảm ơn Lôi Vĩnh Minh: “Cảm ơn phó doanh trưởng Lôi.”
“Đừng khách sáo.” Lôi Vĩnh Minh ha hả trả lời, vô cùng điều mà yên xe nhúc nhích.
Diệp Ninh Cố Phong, Cố Phong cũng cô.
TBC
mà hai vẫn nên cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-924.html.]
“Nếu còn chuyện gì khác thì trong đây.”
Diệp Ninh phá vỡ sự yên tĩnh , cũng cảm ơn Cố Phong, bởi vì cô Cố Phong sẽ cần cô những lời .
Cuối cùng Cố Phong cũng mở miệng : “Tối nay lúc tan ca, đến đón em.”
Diệp Ninh đầu tiên là sửng sốt, theo bản năng từ chối, vì chuyện của bản mà thêm phiền phức cho .
mà lời tiếp theo đó của Cố Phong cô chấp nhận.
“Tình hình hiện tại như thế , em một thể an về đến nhà ?”
Đây chỉ mới là một buổi sáng, ai thể đoán lượng fans mê ca nhạc đừng chờ ở đây và viện gia thuộc buổi tối nhiều hơn .
“Tối nay rảnh ?” Diệp Ninh vẫn xác nhận với , thật cho dù đến thì cô cũng thể nghĩ cách khác để về.
Cố Phong bình tĩnh : “Có rảnh.”
“Được .” Diệp Ninh hề do dự đồng ý ngay, đó xoay rời ánh chăm chú của Cố Phong.
Mãi đến khi Lôi Vĩnh Minh lên tiếng nhắc nhở, Cố Phong mới thu hồi tầm mắt .
“Người xa , lên xe .”
Cố Phong ở ghế phụ lái, thoáng qua đồng hồ.
Lôi Vĩnh Minh như như , cũng may cuối cùng cũng thông minh, chủ động sẽ đưa đón Diệp Ninh.
Anh nhanh chóng khởi động xe: “Tiếp theo đây chúng bắt đầu chạy đua với thời gian .”
Vì đón Diệp Ninh, bọn họ lãng phí ít thời gian.
Cố Phong yên lặng thắt chặt đai an .
Lôi Vĩnh Minh chỉ sốt ruột, ngược còn chút hưng phấn.
“Doanh trưởng Cố, cho vững, nắm chắt !”
Không đợi xong, xe xông ngoài.