Thập Niên 80 Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-03-25 11:36:49
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ nghỉ đông kéo dài một tháng, chỉ lễ hội mùa xuân ngày mười lăm tháng giêng mới trở trường để đăng ký, còn thời gian đều ở làng Đại Loan, nên cũng mang theo khá nhiều thức ăn và đồ dùng.

Lần mang theo nhiều gạo, bột và dầu, đủ cho một tháng ăn. Khương Nguyễn cất thịt muối và dưa chua tủ, chuẩn mua một rau củ qua mùa đông ở làng, đổi lấy đậu nành để đậu phụ.

“Anh Tần Viêm, ở nhà, em đổi đậu nành ở làng.”

“Được, nếu dưa chua thì đổi ít về, em ăn cá kho dưa chua , sẽ nấu cho em.”

Khương Nguyễn cầm tiền chạy đến nhà Chu Thành Trung, hỏi mua mười cân đậu nành, một cân đậu nành thể ba cân đậu phụ, ba mươi cân đậu phụ đủ ăn nửa tháng, bảo quản trong thùng nước.

Chu Thành Trung ở nhà, con trai ông , Tiểu Thăng, cân đậu giúp, còn đưa cho Khương Nguyễn một con cá muối nặng mười cân, , “Bố em cũng xếp hàng đậu phụ , con cá là bố em đưa cho chị.”

Khương Nguyễn khách sáo nhận lấy, hỏi, “Nhà em dưa chua ?”

“Có chứ.” Mỗi nhà đều muối dưa chua, hai lớn chum chứa đầy.

Khương Nguyễn đề nghị Tiểu Thăng mang hai túi dưa chua và cá muối đến trại gà, “Bảo với Tần Viêm là chị đậu phụ, tối nay em ăn cá kho dưa chua ở nhà chị nhé.”

Cá kho dưa chua, món mà Tiểu Thăng từng thử, nuốt nước miếng, lấy dưa chua chạy tìm Tần Viêm.

Khương Nguyễn mang đậu về, mua một cân đậu phụ sẵn. Làng g.i.ế.c lợn, cô xin một bát tiết lợn đông, cho canh chua cá với dưa cải cũng ngon.

Về đến nhà, Tần Viêm sẵn sàng xắt lát cá đen. Mùa đông trời tối sớm, bữa tối cũng sớm hơn, đến năm giờ mà bếp lửa nóng hổi, nồi sắt đặt bếp, đang sôi sùng sục món canh chua cá đậu phụ.

Tiểu Thăng ăn liền hai bát cơm lớn, sờ bụng rằng quá ngon, Khương Nguyễn đưa về nhà, nhận hai cải bắp to và một túi khoai lang nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-234.html.]

Tần Viêm rửa xong bát đĩa, đang đun nước nóng để tắm. Khương Nguyễn chiếc ghế nhỏ bếp, Tần Viêm đốt lửa, tựa má hỏi, “Anh cũng nhóm lửa bếp lớn ?”

Tần Viêm gì, chỉ nhớ khi còn nhỏ cũng sống ở nông thôn.

“Nước sôi , em tắm .” Tần Viêm , “Dưới bếp còn ấm, em cứ ở bên mà tắm.”

“Được, em tắm , đó sẽ sưởi ấm giường cho .”

Tần Viêm gì, cô thật sự sợ thiệt thòi, cũng ngại ngần. Còn nhớ lúc mới đến nhà cô bảo mẫu nhỏ, Tần Viêm hỏi Khương Nguyễn thấy hổ , cô dứt khoát trả lời rằng chỉ xem như bệnh nhân mà thôi.

Bây giờ thì, là bệnh nhân nữa.

Tần Viêm tắm xong, dọn dẹp bếp núc, giặt quần áo cởi bằng nước nóng và phơi trong nhà, dù bếp cũng rộng, cứ phơi ở đây luôn.

Khi về phòng, trái tim đập nhanh hơn một chút. Anh sẽ ngủ bên trong để tránh lăn khỏi giường khi tránh Khương Nguyễn, giường trải hai tấm chăn, Khương Nguyễn ở bên trong.

“Có đủ ấm ?” Khương Nguyễn hỏi.

“Ừm.” Tần Viêm thậm chí cảm thấy nóng, hỏi: “Em lạnh ?”

“Em lạnh.” Khương Nguyễn thật sự sợ lạnh, cô nghiêng Tần Viêm và mỉm , “Nhanh ngủ , lát nữa sẽ cúp điện.”

“Cúp điện? Vậy gà con trong chuồng gà sẽ ?” Không đèn sưởi, những chú gà con đó thể chịu đựng nổi ?

Khương Nguyễn : “Không , gà con chịu chút giá rét , xứng đáng gà của trại gà nuôi.”

Loading...