Tay s.ú.n.g tỉa tin, “Ở Hương Giang, cũng thể bảo vệ họ .”
Khương Nguyễn đầu hỏi Hạ Tử Kỳ, “Anh thể đưa thêm hai về nội địa ?”
Làm thể dễ dàng đưa , qua đường chính thức thì đừng nghĩ, lén lút qua thì phận ở nội địa xử lý ?
Mặc dù khó khăn, nhưng cách, Hạ Tử Kỳ : “ chỉ thể cố gắng thử xem, nhưng một cô cứu ?”
Khương Nguyễn: “Điều đó cần lo.”
Trước khi lên đường, Khương Nguyễn nhận lấy vũ khí nóng mà bác Tường cung cấp, cùng với s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa.
Hạ Tử Kỳ : “Chẳng cô là b.ắ.n s.ú.n.g ?”
Hạ Tử Kỳ điều bất thường về Khương Nguyễn, đều hiểu mà cần , Khương Nguyễn : “ , nhưng còn hơn , mang theo để phòng .”
Hạ Tử Kỳ thành thật : “Cô Khương, là phiền cô.”
Khương Nguyễn trách móc, “ , xin hãy nhớ kỹ ân đức lớn lao của , đừng ân tình biến thành thù hận, sẽ sét đánh đấy.”
Hạ Tử Kỳ: ... “Cô cẩn thận một chút, cứu cũng , bác Tường sẽ đào một hố chôn , đảm bảo ai tìm thấy.”
Tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa tuyệt vọng, , đào một cái hố là cách đơn giản và tiết kiệm nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-325.html.]
Khương Nguyễn : “Cứu , về gia đình thằng khốn sẽ là con tin của , cứ dùng hết sức, thu hồi lãi suất về.”
Hạ Tử Kỳ nhất thời hiểu nổi tâm can của Khương Nguyễn, hỏi bác Tường, “Bác thấy cô Khương là như thế nào?”
Bác Tường cũng hiểu, “Dù cũng là một phụ nữ bình thường, một phụ nữ như nếu cưới về vợ thể phát tài, cháu thể an cư lạc nghiệp ở nội địa.”
Hạ Tử Kỳ chỉ cần nghĩ đến ánh mắt sắc lẻm như d.a.o của Tần Viêm, lập tức lắc đầu, “Cô hôn phu , khi cô nổi giận bác cũng thấy đấy. Hơn nữa, một như cháu cũng là kiểu mà cô thích.”
Người mà cô thích, lẽ là như Tần Viêm, nhưng nếu thua Tần Viêm ở điểm nào, cụ thể .
Đài phát thanh Hồng Kông đưa tin về một cuộc đấu s.ú.n.g nữa, điểm chung với vụ bắt cóc Hạ Tử Kỳ, một nhóm tội phạm đều thương ở những vị trí c.h.ế.t .
Bác Tường xem bản tin, hỏi Hạ Tử Kỳ, “Người cháu mang về từ nội địa rốt cuộc là ai ?”
Hạ Tử Kỳ cũng rõ, “...Cô bảo mẫu nhỏ, một cô bảo mẫu nhỏ cá tính, nhưng của cháu, bác Tường, bác đừng đùa cợt về cô nữa.”
Khương Nguyễn đưa chị gái và cháu gái của tay s.ú.n.g tỉa về, hai vô cùng sợ hãi, chỉ cách tay s.ú.n.g tỉa một bức tường, Khương Nguyễn cố ý để tay s.ú.n.g tỉa thấy cuộc đối thoại của họ.
“Em trai cô chết, nhờ cứu hai , một bạn khác sẽ đưa hai rời khỏi Hương Giang.”
“Tiểu Úc c.h.ế.t ư?” Người phụ nữ lớn, đứa trẻ cũng bắt đầu theo.
Khương Nguyễn : “Anh sống bằng nghề l.i.ế.m m.á.u đao, rằng phiền hai , khi c.h.ế.t nhờ cứu giúp, hai nhớ kỹ, nợ một ân tình, hai nợ một mạng sống, hãy sống cho , tìm cơ hội để đền đáp .”
“Phần mộ của em trai ...” Người phụ nữ hỏi, ít nhất cũng một nơi để tưởng nhớ.